TUẦN SAN NHÂN VẬT PHƯƠNG NAM - CÚC TỊNH Y

Ngày phát hành: 16.06.2020

Dịch thuật: Cúc Gia Trang Subteam




Cúc Tịnh Y – Thần tượng không có kì nghỉ

Những lúc không làm việc, Cúc Tịnh Y thích ở trong phòng xem ti vi, đặc biệt là truyền hình cáp. "Thứ gì đang diễn ra, mới cho tôi một cảm giác cuộc sống." Thế nào mới là thần tượng đúng tiêu chuẩn? Công chúng thông qua chất vấn thể hiện ấn tượng của họ, và Cúc Tịnh Y dùng hành động thực tế để trả lời. Tranh cãi xung quanh cô ấy, càng giống một cuộc luận chiến về định nghĩa thần tượng hơn.

Từ khi tư bản hướng đến việc tạo ra thần tượng hàng loạt theo kiểu nhảy vọt, từ một con người bình thường cho đến thần tượng trong giới giải trí chỉ cần thời gian một mùa hè, các "hậu bối" nối tiếp nhau xuất hiện, đoàn đội thần tượng đang trải qua một vòng mở rộng mới.

Cùng lúc đó, Cúc Tịnh Y, một "người đi đầu", vì một chương trình giải trí mà trở thành tâm điểm của dư luận. Khi thần tượng ngoại nhập ngày càng bén rễ mạnh mẽ trong giới giải trí quốc nội, làm sao để định nghĩa được thần tượng? Đường hoa lại dẫn đến nơi nào? Xoay quanh nghề nghiệp "thần tượng", dư luận luôn tranh cãi không ngừng, đây cũng là con đường Cúc Tịnh Y đã trải qua trong 7 năm từ khi ra mắt.     

Ở khía cạnh nào đó, khi Cúc Tịnh Y chủ động chọn con đường thần tượng, cũng tính toán hướng đến công chúng, cô ấy cũng bộc lộ bản thân trong sự ồn ào nào đó, đồng thời đón nhận vô số ánh mắt khen ngợi và phản đối, cũng chấp nhận số phận bị điều khiển và bị hiểu lầm.

Rối loạn ám ảnh cưỡng chế hoàn hảo

Cúc Tịnh Y đối với Tôi Muốn Sống Như Vậysẽ phát sinh tranh cãi, dường như sớm đã có dự tính: "Tôi rất ít tham gia chương trình giải trí, bởi vì không có năng lực xã giao, phải nhanh chóng làm quen, vui chơi cùng mọi người, luôn cảm thấy có chỗ khó xử." Trước khi ghi hình chương trình kì này, chúng tôi đã có cuộc trò chuyện dài với Cúc Tịnh Y. Qua một ngày tiếp xúc, được sự trợ giúp của bạn bè đồng nghiệp cô ấy, rất nhiều khía cạnh cuộc sống ẩn sau màn ảnh đã được mở ra, hoàn toàn khớp với trạng thái cuộc sống cô ấy thể hiện trong chương trình.

Trong chương trình, cô ấy được yêu cầu tương tác với Phạm Thừa Thừa, nhưng chào hỏi xong thì rơi vào im lặng, trường quay trở nên nhạt nhẽo, cho đến khi Dương Địch giải vây giúp cô ấy. Kiêu ngạo, khó chịu, là ấn tượng đầu tiên của đại đa số những người từng tiếp xúc với cô ấy. Vì sợ người lạ, ở phim trường cô ấy rất ít khi chủ động bắt chuyện, trong khi người khác cảm thấy cô ấy không muốn hòa đồng với tập thể, chỉ muốn chơi một mình, cục diện bế tắc cứ sản sinh như vậy.          

"Thật ra tôi rất hi vọng mọi người có thể trò chuyện cùng tôi." Đầu năm 2020, phim mới của Cúc Tịnh Y đóng máy, bất ngờ, cô nhận được một tin nhắn rất rất dài từ đồng nghiệp trong đoàn phim: "Thì ra em khác xa với những gì tôi tưởng tượng, làm quen với em một lần nữa."

"Nghe thấy câu này, tôi rất vui sướng, vậy là mọi người cuối cùng cũng nhìn thấy khía cạnh chân thật của tôi." Cúc Tịnh Y nói.

Nhưng không phải ai có một khoảng thời gian làm quen với sự chậm nhiệt tình của cô ấy, đều có thể tiếp nhận sự "chân thật" này. Mang tới tranh cãi và phiền phức cho cô ấy chính là sự thể hiện cuộc sống một mình trong chương trình, "mặt mộc" trong bộ lọc video, thói quen ăn một miếng bánh mì nhai mấy chục lần, phản ứng sau khi đụng phải đồ vật, động tác tốn sức thái rau... đều bị cư dân mạng phóng đại từng chút tỉ mỉ, cũng từ những góc độ phỏng đoán diễn giải khác nhau, để chứng minh cô ấy "làm màu" và "giả".

Đây là lần đầu tiên Cúc Tịnh Y bộc lộ trạng thái cuộc sống riêng tư bên ngoài thân phận thần tượng trước công chúng. Trong ấn tượng trước đây của công chúng, cô ấy nổi lên nhờ danh xưng "mỹ nữ 4000 năm có một", là đại diện chính thống của nhóm nhạc thần tượng nữ Nhật Bản, được hàng ngàn vạn fans hâm mộ trung thành cuồng nhiệt yêu thích, với vương miện hai lần quán quân tổng tuyển cử, là truyền kì thần tượng kim giáp tự mang lưu lượng bước vào giới giải trí. Đã từng, cô ấy xuất hiện trước mắt công chúng luôn trang điểm tinh tế hợp lí, hành động và tác phẩm cẩn thận chặt chẽ, chưa từng đi ngược lại sự yêu mến của công chúng, luôn là hình mẫu thần tượng chính diện.

Nhưng trong tự sự chương trình giải trí hiện nay, các nghệ sĩ phải hoàn toàn bỏ đi bộ lọc để trải qua cuộc sống bình thường "đảo ngược", mới đúng với kì vọng của khán giả. So với "Tôi Muốn Cuộc Sống Như Vậy", có lẽ đối với nghệ sĩ mà nói, đây nên gọi là "Muốn Tôi Sống Như Vậy" mới chuẩn xác hơn. Rõ ràng, trạng thái riêng tư Cúc Tịnh Y thể hiện trong chương trình không phù hợp với thiết lập của chương trình này.

Cô ấy hoạt động độc lập đến bây giờ vẫn ở trong kí túc xá cũ, vì lười chuyển nhà, cũng không rời bỏ được hoàn cảnh kí túc xá náo nhiệt quen thuộc. Phần lớn thời gian trong năm cô ấy đều ở Hoành Điếm quay phim, rất ít thời gian về Thượng Hải, việc ở khách sạn trở nên bình thường. Lúc không làm việc, cuộc sống riêng tư đơn giản đến nhàm chán, thích ngủ nướng, ngủ dậy xem phim, ăn lẩu, cũng đủ khiến cô ấy vui vẻ rồi.

Cô ấy cho biết sở thích là ăn vặt, không cay không thích, nhưng nhân viên tiết lộ rằng mỗi lần cô ấy ăn rất ít, ăn hai ba miếng là cùng, tuyệt đối không ăn nhiều. Một món chỉ ăn vài miếng, một miếng bánh mì nhai hơn 30 lần, thật ra cô ấy vẫn luôn như vậy.

So với những trò chơi và xã giao phổ biến mà giới trẻ yêu thích, cô ấy chú trọng dưỡng sinh hơn, lúc quay phim ngày thường, buổi tối cô ấy đều cố định chuẩn giờ đi ngủ.

Không có tai tiếng về tình ái, không có phát ngôn hành động sai trái, không có thói hư tật xấu, ngoài công việc ra, Cúc Tịnh Y thể hiện một lối sống ràng buộc nghiêm khắc, điều này khiến cô ấy bất kể là trên hay dưới sân khấu đều luôn giữ được sự tự giác chuyên nghiệp của thần tượng: vươn tới hoàn hảo.

"Những điều này đối với tôi không tính là gì cả, cũng không quá hà khắc, tôi là một người rất trói buộc bản thân." Trong buổi phỏng vấn, chúng tôi thử yêu cầu cô ấy miêu tả bản thân trong mắt, cô ấy lắc đầu biểu thị không thể hình dung, sau hồi lâu cân nhắc, cô ấy đưa ra một câu - "chứng ám ảnh cưỡng chế", "bắt buộc bản thân phải làm tốt mọi chuyện."

Phương diện tính tự giác này đến từ việc nuôi dưỡng tính cách khi còn nhỏ, từ nhỏ cô ấy đã được xếp vào các lớp năng khiếu. Vì đề phòng cô ấy học hư, bất kể công việc bận rộn, mẹ cô ấy luôn kiên trì đưa đón cô ấy đi học.

Mặt khác, nó đến từ việc đào tạo quy chuẩn lâu dài nghề nghiệp thần tượng. Nguyên mẫu của SNH48 là nhóm nhạc thần tượng nữ quy mô lớn AKB48 của Nhật Bản, thông qua khai thác tuyển chọn các thiếu nữ nghiệp dư, dựa vào kiểu mẫu xuất hiện công diễn tại nhà hát để thu hút, củng cố người hâm mộ, đồng thời lấy tổng tuyển cử khắc nghiệt chọn người sinh tồn cao nhất, đế chế thần tượng khổng lồ này dựa trên cơ chế bồi dưỡng mạnh mẽ, trong gần 10 năm qua độc quyền và chấn hưng ngành công nghiệp thần tượng Nhật Bản, mài giũa từng thiếu nữ, từ những viên đá thô không nổi bật đánh bóng thành những viên kim cương sáng lấp lánh.

Cúc Tịnh Y chính là thần tượng thuần huyết đầu tiên kiểu mẫu Trung Quốc hóa cho đến nay bồi dưỡng mà thành. Năm 19 tuổi thông qua kì tuyển chọn thứ hai gia nhập vào đoàn, đến năm 2017 sau khi giành quán quân lần thứ hai tổng tuyển cử, tuyên bố thành lập phòng làm việc cá nhân, Cúc Tịnh Y dưới kiểu mẫu SNH48 làm việc và sinh hoạt gần 4 năm, tất cả trọng tâm của cô ấy đều xoay quanh việc làm sao để trở thành một thần tượng đúng tiêu chuẩn.

Đế chế thần tượng này gửi gắm vô số ước mơ của các thiếu nữ với khát vọng đạt tới đỉnh cao, nhưng cũng có cơ chế thưởng phạt nghiêm khắc và khuôn mẫu cạnh tranh khốc liệt. Trong 8 năm, SNH48 trải qua 13 lần tuyển chọn, từ một nhóm nữ chỉ có vài khán giả vắng vẻ đến bước phát triển lớn mạnh, thời kì đỉnh cao phân nhóm ở 5 thành phố lớn, hàng trăm thành viên đang trong đội ngũ.

Trong số các thành viên đại chúng, không thiếu tuyển thủ có điều kiện ngoại hình tốt hơn Cúc Tịnh Y, cũng có những cô gái có tính cách dễ yêu thích hơn cô ấy. Nhưng chỉ có cô ấy từng bước từng bước từ bên lề đến vị trí center của nhóm, nhờ vào nhân khí không chút nghi ngờ, thành công lên đỉnh tổng tuyển cử, và tiến thêm một bước nhờ vào bước đệm quán quân, dấn thân vào giới giải trí chính thống, trở thành thành viên lưu lượng, bước lên sân khấu Xuân Vãn.

Thành công của Cúc Tịnh Y không phải chuyện dễ dàng, phải trổ hết tài năng giữa sự cạnh tranh khốc liệt, đằng sau là thực lực và nhân khí tích lũy từ hàng trăm buổi công diễn, là mỗi một người hâm mộ bị thu hút bởi tính cách của cô ấy, càng là hình ảnh thần tượng không thể chỉ trích của cô ấy.

Tâm thái kiên định suốt chặng đường suy biến mà đến, sớm đã biến thành sự tự giác lâu dài về việc kiểm soát và trở thành thần tượng đối với quy tắc. Trong thời điểm các thần tượng dễ bị dư luận chĩa mũi dùi vào vì một số hành vi không đúng tiêu chuẩn, Cúc Tịnh Y ở phương diện quy tắc lại không thể soi xét.

Khi còn ở trong nhóm, chỉ cần có thể công diễn là cô ấy nhất định sẽ đi, quy định của công ti không được kí tên tặng fans, kể cả fans quen thuộc, cô ấy cũng không phá lệ. Weibo không thể trả lời fans, không được tự ý liên lạc với fans, cô ấy trước nay cũng chưa từng đi quá giới hạn.

Chú trọng hình tượng, đời tư đơn giản, cá tính khôn ngoan, hình tượng chính diện, Cúc Tịnh Y ở một ý nghĩa nào đó là đáp án tiêu chuẩn của thần tượng kiểu mẫu SNH48. Cô ấy cũng chưa từng cảm thấy vất vả, càng không thể nói đến nổi loạn, đối với cô ấy, khi đã đặt ra quy tắc, làm được sẽ làm, không làm được tuyệt đối sẽ không làm, không thể thay đổi được. Bản thân cô ấy có những thói quen "công thức hóa", tự mình quy định thời gian dài khiến cô ấy tiềm thức tạo nên những phản ứng "nên có", những cũng vì thế dẫn đến đôi khi trong tình huống "tự nhiên" tỏ ra "không tự nhiên". "Con người tôi rất kì lạ, có chứng ám ảnh cưỡng chế, thuộc kiểu như vậy, khi tôi đang làm điều này, tất cả đều nên như vậy, tôi không cảm thấy vì sao phải như vậy." Cô ấy nói.

Ẩn mình trong góc

Trong giới giải trí đại lục không có đất diễn cho thần tượng, bỗng nhiên trở thành thiếu nữ thần tượng đầu tiên từ người bình thường bước vào tầm nhìn chính, mỗi một bước đi của Cúc Tịnh Y đều chưa có tiền lệ, và mỗi lần Cúc Tịnh Y đấu tranh trực diện với công chúng, đều không tránh khỏi được ánh mắt soi xét đầy hoài nghi.

Thế nào là thần tượng đủ tiêu chuẩn? Là phải phù hợp với tiêu chuẩn của thần tượng? Hay là phải phù hợp với nhu cầu của công chúng? Công chúng thông qua chất vấn thể hiện ấn tượng của họ, và Cúc Tịnh Y dùng hành động thực tế để trả lời. Tranh cãi xung quanh cô ấy, càng giống một cuộc luận chiến về định nghĩa thần tượng hơn.

Thời điểm ban đầu, Cúc Tịnh Y bị coi là chưa đủ "thần tượng". Ra đời từ mô hình AKB thánh địa hai chiều, nhờ vào lượng fans hâm mộ ngày càng lớn mạnh, những gen tự nhiên này khiến nhóm nhạc nữ SNH48, trong định nghĩa của công chúng luôn là mức độ quan hệ không gian hai chiều, đáng yêu, dễ thương.

Việc Cúc Tịnh Y gia nhập nhóm nữ có khá nhiều kịch tính, chị gái ở hàng xóm giúp nộp hồ sơ lí lịch ứng tuyển, trước khi trúng tuyển cô ấy thậm chí còn không biết thiếu nữ thần tượng là gì, chỉ là từ nhỏ đã thích hát và nhảy, suy nghĩ hồn nhiên có thể tham gia một nhóm hát nhảy có vẻ cũng không quá tệ.

Sau khi thành lập nhóm đi tham gia hoạt động, lúc chụp ảnh chung có fan yêu cầu "làm kiểu dễ thương" đi. Mỗi lúc như vậy, Cúc Tịnh Y đều cảm thấy xấu hổ. Khác với những thành viên khác sắp đặt sự đáng yêu và dễ thương theo kiểu Nhật Bản, một Cúc Tịnh Y chưa bao giờ là "gà nhà", chưa trải qua thần tượng Nhật Hàn vốn không hiểu làm sao tương tác cùng fans, khi đó cô ấy ở trong nhóm bị coi là "lạnh lùng". "Có lẽ cô ấy cảm thấy hát được sẽ hát, nhảy được sẽ nhảy, nhưng lúc đó nhiều fan Nhật, cảm thấy cô ấy rất cao ngạo, cho nên người bôi xấu cô ấy cũng không ít." Tiểu Trác, một fan lâu năm cho hay.

"Tại sao chúng tôi phải bị định nghĩa như vậy, mỗi người đều có cá tính của riêng mình, tôi muốn chứng minh bản thân." Cúc Tịnh Y vốn không có ý định đón nhận sự sắp đặt này.

Cách cô ấy chứng minh bản thân là dựa vào thực lực sân khấu. Theo quan điểm của Tiểu Trác, biểu hiện của Cúc Tịnh Y trên sân khấu là chìa khóa thu hút fans của cô ấy, "mặc dù thời điểm đó cô ấy vừa mới bắt đầu biểu diễn sân khấu, cảm nhận ống kính chưa mạnh, nhưng nhảy đặc biệt nghiêm túc, mỗi lần công diễn, tiết tấu và nhịp điệu của cô ấy rất tốt, có thời điểm cho dù không phải Center, cô ấy cũng nhảy rất nghiêm túc, chưa bao giờ miễn cưỡng làm việc, thực lực của cô ấy trên sân khấu rõ ràng cực kì nổi bật."

Nhà sản xuất âm nhạc Đằng Hưng Thụy của SNH48 vẫn nhớ lần đầu nhìn thấy Cúc Tịnh Y, là ở buổi công diễn nhỏ đầu tiên của phân đội, cô ấy nhờ vào chất giọng vững chắc, trở thành nghệ sĩ solo duy nhất trong công diễn của thế hệ 2, khiến cho ấn tượng của cô ấy càng sâu sắc, "thời kì nhân vật mới, tất cả tuyển thủ đều không có tài nguyên, ai cũng như ai, có thể biểu diễn solo, là cô ấy nhờ thực lực giành được." Anh ấy (Đằng Hưng Thụy) ngay lập tức nhớ đến cô gái này. Cùng năm đó, tại buổi hòa nhạc Quảng Châu, Cúc Tịnh Y là nhân vật chính, "lúc đó cô ấy vừa mới ra mắt, lần đầu tiên đứng trên sân khấu như vậy, lại là thành viên duy nhất có ca khúc solo, chúng tôi khi đó khá lo lắng." Nhưng cô ấy ngay lập tức đã làm chủ.

Fans trong nội bộ có thể loại bỏ thành kiến thông qua quan sát tích lũy hàng ngày, nhưng muốn xóa bỏ thành kiến của công chúng đối với thần tượng thì lại không phải một sớm một chiều.

Năm 2014, khi đó Cúc Tịnh Y vẫn chỉ là người ít tên tuổi trong SNH48, vì được dân mạng Nhật Bản bình luận là "thần tượng 4000 năm có một", mà lần đầu tiên được bên ngoài chú ý đến.

Danh hiệu phá vỡ chiều hướng này đơn giản là lỗ mãng, khẳng định nhan sắc xinh đẹp của cô ấy, giúp cô ấy thu hút chú ý quy mô lớn từ bên ngoài, những cũng vô hình che khuất đi những phẩm chất khác, đem đến cho cô ấy hàng loạt tranh cãi.

Sự chú ý và ánh đèn đổ dồn đến soi xét ngoại hình của cô ấy, dốc sức tìm kiếm khuyết điểm, dư luận cũng bắt đầu thể hiện mặt không thiện cảm với cô ấy: ấn tượng cứng nhắc về thân phận thần tượng kiểu Nhật, định nghĩa thô thiển về việc chỉ có ngoại hình mà không có thực lực, suy đoán về việc tung hô quá mức.

Lần đầu tiên đối mặt với quá nhiều sự chất vấn kì lạ, Cúc Tịnh Y khi đó chỉ mới 20 tuổi đã suy sụp. Phó tổng của Ti Ba Media Ngu Tinh Thần chứng kiến toàn bộ quá trình, ông đã làm việc với Cúc Tịnh Y nhiều năm, đây là lần duy nhất thấy cô ấy rơi lệ không phải vì công việc. Các nhân viên xung quanh cô cũng luôn cẩn thận từng li từng tí, cố hết sức tránh đề cập chuyện quá khứ này trước mặt cô ấy.

Các fans cũng vừa yêu vừa hận cái danh xưng này. Một mặt, rõ ràng họ biết, danh xưng gây tranh cãi này đem đến cho cô ấy độ chú ý rất lớn, trong thời đại lưu lượng xưng vương, ai có thể chiếm được tâm điểm dư luận, người đó nắm được chìa khóa thành công. Nhưng mặt khác, đó là đòn hồi mã thương từ lưu lượng, cho đến bây giờ không ít người vẫn bám vào danh xưng này không chịu buông, tiến hành công kích cô ấy.

"Hầu hết mọi người gặp phải tình huống này nhất định sẽ bùng nổ, không thể chịu đựng, Tiểu Cúc có thể bị mắng cũng không nói những lời thừa thãi, cô ấy có thể kiềm chế cảm xúc của mình, không hề thổi phồng nó, cô ấy chịu đựng nó." Tiểu Trác đã chứng kiến sự thay đổi trên con đường của cô ấy.

"Thời gian có thể chữa lành cho tôi, có thể mang đi rất nhiều thứ, tiến lên, mặc kệ những thứ quanh mình, dần dần quên đi chính là cách tốt nhất." Vài năm sau, khi nhắc lại những trải nghiệm này, Cúc Tịnh Y rõ ràng đã nhẹ lòng đi.

Nhờ vào quán quân tổng tuyển cử kết hợp với tài nguyên truyền hình, Cúc Tịnh Y từng bước chuyển trọng tâm sang diễn xuất. Không được đào tạo chuyên nghiệp, chưa từng tiếp xúc qua đào tạo diễn xuất, cứ thế đột nhiên trở thành diễn viên, cũng giống như gia nhập SNH48 mà không biết nghề thần tượng là gì, lựa chọn bước ra khỏi vòng tròn đội nữ thần tượng, bước vào tầm nhìn chủ đạo, cũng có nghĩa là mọi thứ phải làm lại từ đầu.

Khi đó, điều cô ấy sợ nhất là ánh mắt soi xét của người lạ mỗi lần vào đoàn phim. Đặc biệt là khi trang điểm, vài nhân viên đồng loạt vây quanh cô, chỉ trỏ, "Thường thì lúc này tôi đều muốn tìm một chỗ trốn đi, nhưng khi đó bạn phải giả vờ điềm tĩnh, thật ra bước vào phòng thay đồ đó, tôi cảm thấy mình như sắp chết rồi."

Điều này khiến cô ấy đôi khi rơi vào trạng thái mâu thuẫn với bản thân, nghề của cô ấy đã định trước bị soi xét, nhưng cô ấy sợ bị nhìn thấy, lại phải ép mình võ trang cho bản thân, duy trì chuẩn mực bên ngoài.

"Nói thật, bạn vào đoàn phim, đoàn phim nhiều người như thế, không ai biết trước đây bạn làm nghề gì, có phải thần tượng hay không, chỉ biết bạn là diễn viên, bạn tới quay phim." Rõ ràng Cúc Tịnh Y biết thân phận "thần tượng" không mang lại thuận lợi hay phước lành nào cho nghề diễn viên của cô, không thể nào diễn xuất bằng danh tiếng đứng đầu.

Đương đầu là cách duy nhất cô ấy luôn đối diện với tranh cãi. "Thật ra mỗi một chuyện đối với tôi đều rất khó khăn, tôi luôn nghĩ về những chuyện không tốt trước, rồi tự tạo niềm tin cho mình, từng bước khiến bản thân tự tin." Đây là cách tự điều chỉnh độc đáo của Cúc Tịnh Y, một kiểu có thể tạm gọi là cảm xúc lạc quan của người bi quan. "Hiện giờ có lẽ tốt hơn chút, nhưng cũng không khá hơn là bao, chỉ cần là chỗ đông người, tôi đều muốn thu mình vào trong góc."

Đối mặt với sóng gió

Thật ra Cúc Tịnh Y có thể ở lại đỉnh cao SNH48 làm thần tượng nhóm nhạc nữ, tận hưởng vinh quang vị trí Center tuyệt đối, cùng với sự nhiệt tình và ngưỡng mộ không chút nghi ngờ đến từ fans, lại không cần phải đối mặt với mưa tanh gió lạnh từ bên ngoài.

Nhưng sứ mệnh của thần tượng, là trưởng thành cùng fans. Trên con đường ước mơ theo đuổi thần tượng từ bình thường đến thành công, fans cũng từ bình thường cảm nhận được sự cổ vũ và đồng cảm, mà "theo đuổi ước mơ" thì không có hồi kết.

Đối với nghề này, Cúc Tịnh Y nói rằng cô ấy chỉ có một hướng đi duy nhất: tiến lên phía trước. "Tôi là một người cần cảm giác tươi mới, tôi không thích đứng mãi vị trí cũ, nhất định phải tiến lên phái trước. Cho dù bước tiến này lớn hay nhỏ, đó đều là kết quả của sự nỗ lực."

Trong một thời gian dài, cô ấy bao đồng công việc của cả thần tượng và diễn viên, không khó để tưởng tượng cường độ công việc chồng chất. Cô ấy vẫn nhớ một lần quay phim, 5h sáng bắt đầu công việc, cả ngày quay đi quay lại một cảnh, quay đến 1h sáng mới nghỉ, về khách sạn tẩy trang xong, bắt xe về Thượng Hải, trang điểm xong bắt đầu vào studio quay MV bài hát mới của nhóm, quay xong lại về Hoành Điếm, lại trang điểm rồi tiếp tục cảnh quay ngày hôm qua.

"Cả người mơ hồ như gần chết, tôi không biết mình đang làm gì", nhớ lại thời gian đó, Cúc Tịnh Y thẳng thắn thừa nhận từng có ý nghĩ chạy trốn, đó là lần đầu tiên cô ấy đến Hoành Điếm gặp phải không khí lạnh chưa từng thấy suốt nhiều năm, thời tiết âm u lạnh lẽo, răng trên dưới va nhau, ngày nào cũng đen nghịt không thấy trời xanh. Lại đúng vào dịp năm mới, lúc không có phim quay, cô ấy chỉ có thể một mình ở trong đoàn phim, không đi đâu cả. "Tôi nghĩ tôi hồi đó mắc chứng trầm cảm rồi."

Cúc Tịnh Y quay 9 bộ phim trong 4 năm, phần lớn thời gian đều dành cho công việc. Khi mọi người đã quen với việc coi cô ấy là diễn viên, cô ấy lại bắt đầu kế hoạch trở lại sân khấu, trước đó không lâu, cô ấy đã thực hiện lời hứa khi chia tay sân khấu nhỏ 2 năm trước, cùng các thành viên SNH48 có một lần biểu diễn. Nếu không phải tình hình dịch bệnh khiến kế hoạch trì hoãn, năm nay cô ấy sẽ phát hành album mới, cũng như dự định tiến ra thị trường nước ngoài.

Luôn luôn không hài lòng, quyết theo đuổi tiến lên, Cúc Tịnh Y quả thật là một thần tượng chính thống trên "con đường" nghiêm túc với nghề nghiệp. Dưới trạng thái áp cường độ công việc cao và trói buộc công việc của bản thân, Cúc Tịnh Y với tư cách là thần tượng, hay là trong cuộc sống cá nhân, rốt cuộc cái nào mới là chân thật? Hoặc là cả hai đều thật, chẳng qua đó là hai vẻ của cô ấy, bởi vì thần tượng không có kì nghỉ.

Công việc bội chi cuộc sống của cô ấy, chỉ có thể thông qua một số cách thức để bù đắp. Lúc không làm việc, Cúc Tịnh Y thích ở trong phòng xem ti vi, đặc biệt là truyền hình cáp, "những thứ đang diễn ra, mới cho tôi cảm giác cuộc sống."

Trước đây lúc quay phim, mỗi ngày đến trường quay, ngang qua mấy hàng hoa quả ven đường, rao bán hoa quả tươi giữa mùa, thi thoảng cô ấy sẽ đặc biệt dừng xe để ủng hộ việc làm ăn của họ, vài phút chọn hoa quả, cô ấy cảm nhận được hơi thở cuộc sống đã lâu không gặp, "thật náo nhiệt."

Điều này cũng không khó lí giải, vì sao trong chương trình, cùng bạn bè lâu ngày dạo phố Thượng Hải, khi chơi đùa với mèo, khi học nấu ăn, cô ấy cô ấy không kiềm chế được mà thốt lên "vui vẻ", "hạnh phúc". Dù rằng rất nhiều người sẽ nghĩ là làm màu và khoa trương, nhưng cuộc sống bình thường đối với cô ấy mà nói, đã là điều xa xỉ hiếm có.

Cúc Tịnh Y đôi lúc lại nhớ về thời điểm còn trong nhóm, "rất nhiều người, cùng nhau đi chơi, không giống như công việc, chỉ là một nhóm người." Cô ấy cũng hiểu những ngày đã qua sẽ không thể quay lại nữa, nhưng đôi khi cô ấy vẫn sợ ngủ một mình, phải cần hai nhân viên ở trong phòng, mới yên tâm ngủ được. Mặc dù đã trải qua rất nhiều sân khấu, nhưng cô ấy vẫn giữ thói quen cần nhân viên thân thuộc ở hiện trường, dù không để cùng cô đứng trên sân khấu, nhưng sự tồn tại của họ chính là một cảm giác an toàn.

Nhà sản xuất Cam Thế Giai từng dựa vào sự hiểu biết với Cúc Tịnh Y, viết riêng cho cô ấy một ca khúc mang tên Cô Độc Cùng Thơ》,ca từ viết rằng "cô ấy hiểu rất rõ, càng lên cao càng cô đơn".

"Điều cảm động nhất chính là cảm giác cô đơn, bởi vì hầu hết đều là một mình phấn đấu", Cúc Tịnh Y thật ra luôn hiểu rõ, con đường vẫn phải bước đi, vì cô ấy vẫn muốn đến nơi cao hơn, "vậy cứ đối mặt với sóng gió đi."

Mặc dù ngày nay ngành công nghiệp thần tượng đang nổi lên mạnh mẽ, tư bản ào ạt đổ vào chiến trường, nhưng nhắc đến các từ khóa "nhóm nhạc nữ", "thần tượng", Cúc Tịnh Y vẫn là một cái tên không dễ dàng bỏ qua. Là người đại diện cho thần tượng truyền thống kiểu Nhật Bản, thời gian trưởng thành cô cô ấy là vài năm, so với các thần tượng chỉ tuyển chọn trong vài tháng có khác biệt rất lớn. Bắt đầu từ khi công nghiệp thần tượng Trung Quốc chưa phát triển, chưa theo kịp thời đại lưu lượng trên Internet, con đường chỉ dựa vào sự ủng hộ hết mình của fans để tiến lên. Đến năm 2017, cô ấy bước ra từ sân khấu nhỏ của nhà hát, bước tới sân khấu truyền hình lớn hơn, nhóm fans cũng từ vài ba người trở thành đại chúng. Màn lột xác hoa lệ này lại không vui vẻ như tưởng tượng, không chỉ cô ấy phải đối mặt với sự cạnh tranh khốc liệt trong nghề, mà còn đau lòng chia tay những fans đã theo đuổi nhiều năm qua.

Trong 3 năm thoát khỏi khuôn mẫu nhà hát, những làn sóng Sáng Tạo 101, Thanh Xuân Có Bạn liên tiếp ập đến, Cúc Tịnh Y cảm nhận được sự cô đơn và lạnh lẽo của giới giải trí, mọi người vẫn chú ý đến sự náo nhiệt hiện giờ của thần tượng, còn tương lai của họ dường như chỉ có thể tự mình lần mò. Sau 7 năm ra mắt, dù đã thành lập phòng thu riêng, cô ấy vẫn chưa học được sự tinh tế và khéo léo như một bà chủ trong xã hội, vẫn là một cô gái sợ người lạ và thói quen làm bạn cùng cô đơn. Cô ấy vẫn như trước đây, thích đi chợ, công viên, hàng quán ven đường để cảm nhận cuộc sống chân thật, giữa ồn ào, khói dầu và những thứ thô ráp cảm nhận sự gần gũi hiếm hoi ngày thường. Thời khắc đó, niềm vui và hạnh phúc mà cô ấy có được, chẳng hề liên quan đến danh lợi này.

Đêm chung kếtThanh Xuân Có Bạn 2, khi 9 cô gái thông qua nhiều vòng tuyển chọn được ra mắt, cuộc đua náo nhiệt kéo dài nhiều tháng cuối cùng cũng hạ màn, còn cuộc thảo luận về tương lai của các cô gái vẫn chưa dừng lại: Việc nhanh chóng đổi mới thần tượng dường như mang lại nhiều cơ hội hơn, nhưng phía sau lại là xu hướng công nghiệp thần tượng đang dần nguội đi: mỗi một chu kì thế hệ thần tượng càng ngày càng ngắn đi, thời kì mệt mỏi về thẩm mĩ của công chúng cũng càng ngày càng nhanh. Có lẽ thực lực cũng giống như trào lưu hoán đổi thời thượng, sẽ trở lại trong điều ước cơ bản của nghề thần tượng. Họ làm sao mới có thể trở thành vật tiêu hao trong công nghiệp thần tượng? Đường hoa trong tưởng tượng dễ bước đi sao?

Với những nghi vấn này, chúng tôi đã có cuộc đối thoại chuyên sâu với Cúc Tịnh Y cũng như nhân viên bên cạnh và fans của cô ấy. Ngày 18/6 năm nay, là lần sinh nhật thứ 7 của Cúc Tịnh Y khi bước vào giới giải trí. 7 năm qua, cô ấy trưởng thành, thay đổi, nhưng vẫn có những thứ vẫn tồn tại chưa từng thay đổi, chẳng hạn như chân thật, thuần khiết, tình yêu, thân phận thần tượng cùng với tâm nguyện ban đầu và ước mơ về sân khấu...

Khi dưới sân khấu dần kín chỗ

Khi cuộc tuyển quân nhóm nhạc nữ đang rầm rộ trên mạng, chúng ta hãy tập trung sự chú ý vào đại diện thần tượng Nhật hệ đầu tiên của nhóm nữ SNH48 - Cúc Tịnh Y. Khác với những nhóm nhạc nổi tiếng khác, cô ấy khi mới ra mắt không hề có tài nguyên và lưu lượng, cũng không dễ dàng có cơ hội lên sân khấu, nhờ sự lăn lộn của bản thân, hai lần giành vương miện quán quân Tổng tuyển cử SNH48. 3 năm trước, cô ấy từ đỉnh cao sân khấu dấn thân vào lĩnh vực điện ảnh triển vọng rộng lớn hơn, thành lập phòng làm việc cá nhân, mở ta thế giới nghề nghiệp mới mẻ.

Cô ấy đối với viêc trở thành thần tượng đúng chuẩn cần sự trợ giúp của thực lực, fans hậu thuẫn cũng như hơn hết hiểu rõ mỗi lần sân khấu đến không dễ dàng.

Từ bộ phim đầu tiên Cửu Châu Thiên Không Thành , giành được giải thưởng nữ diễn viên tiềm năng tại lễ trao giải Tinh Quang Đại Thưởng của Đằng Tấn, đến vai chính bộ phim cổ trang truyền kì Vân Tịch Truyệntạo nên cơn sốt, phát sóng đạt 4,5 tỉ lượt xem, giành giải thưởng nữ diễn viên phim chiếu mạng xuất sắc nhất tại liên hoan phim truyền hình Trung Quốc - Canada lần thứ nhất, lại được tham gia sân khấu Xuân Vãn mà vô số người ao ước, khi bức tranh cuộc sống dần dần mở ra, Cúc Tịnh Y lại nói rằng bản thân "muốn trở lại sân khấu".      

Năm 2020, Cúc Tịnh Y thực hiện lời hứa cách đây 2 năm - trở lại sân khấu công diễn, cùng 4 thành viên của SNH48 hợp tác biểu diễn các tác phẩm sân khấu giới hạn Yêu Chưa DứtNgày Đông》。Tuyết trắng mùa đông và hoa tường vi đỏ, hai kiểu phong cách, một nhẹ nhàng một mãnh liệt, Cúc Tịnh Y vẫn nắm bắt chính xác sân khấu.

Trở lại mùa hè bình thường năm 2013, Cúc Tịnh Y 19 tuổi để mặt mộc tham gia tuyển chọn thế hệ hai của SNH48 khu vực Thành Đô. Khi nhìn thấy các ứng viên trong khán phòng đều mặc váy hồng, đeo nơ cánh bướm, nói chuyện nhẹ nhàng đáng yêu, ngọn lửa hi vọng của cô bỗng nhiên bị dập tắt.

"Em là người Tứ Xuyên, nói chuyện thẳng thắn, không thể khiến người ta tức chết. Hỏng rồi, em vẫn nên đi thì hơn." Sau khi từng bước giới thiệu bản thân, Cúc Tịnh Y liền rời đi,  cô không ngờ rằng mình lại có thể lọt qua vòng sơ loại, cũng không ngờ sau này lại từ Thành Đô một mình tới Thượng Hải, cuối cùng thông qua nhiều vòng tuyển chọn trở thành thế hệ thứ hai của SNH48.

Thời điểm đó, Ti Ba Media cho ra mắt nhóm nhạc nữ thần tượng chị em của AKB48 chưa quá một năm. Vì bối cảnh thành lập là văn hóa Nhật Bản, cách vận hành quản lí chưa hoàn thiện và nhiều lí do khác, toàn đội phải gian nan tiến bước dưới những tranh cãi cực lớn. Những buổi đầu công diễn, khán giả dưới sân khấu thường chẳng tới 1/3, người lạc quan thì ít, kẻ bi quan lại nhiều. Đây là thời kì đầu tìm kiếm sự mới mẻ của văn hóa Ti Ba, bất kì biến số nào cũng có thể phát sinh.

Có fan nhớ lại, khoảng thời gian đó dường như cứ vài ngày lại có người tuyên bố rời nhóm, hàng loạt tuyển thủ thực lực của thế hệ một, thế hệ hai đều rời bỏ sân khấu, nhưng Cúc Tịnh Y vẫn ở lại. Người ở lại không chỉ phải chịu áp lực tập luyện cường độ cao mỗi ngày và duy trì vóc dáng, còn phải cùng các thành viên khác phát tờ rơi dọc đường tự quảng cáo cho bản thân.

Một ngày trời mưa lớn, mặt đường trơn trượt, người người vội vã, Cúc Tịnh Y bên này cầm ô, bên kia lác đác vài fans, dọc theo đường phố phát tờ rơi. Cúc Tịnh Y vừa mới vào nhóm vẫn chưa thể điều chỉnh bản tốt thân để đối mặt với những điều này, dứt khoát không giới thiệu, trừ câu "xin chào", liền trực tiếp đưa tờ rơi ra, xem đối phương có nhận hay không. Có người từ chối nhận, có người nhận xong lại tỏ vẻ nghi ngờ, nhưng Cúc Tịnh Y không nói thêm gì cả. Các fans vội vàng giải thích: Họ là một nhóm nhạc thần tượng, các bạn có thể tới xem họ biểu diễn.

Khi đó, Cúc Tịnh Y và các thành viên không thể lựa chọn sân khấu, để tồn tại, họ phải tiếp nhận rất nhiều buổi diễn thương mại. Biểu diễn không cố định ở một thành phố, họ thường lặn lội tới các thị trấn hẻo lánh, trong một lần tuần diễn ở trường học đã trải qua sân khấu nhỏ nhất trước đến giờ. Mặc kệ số lượng khán giả dưới sân khấu ra sao, thái độ thế nào, Cúc Tịnh Y và các thành viên khác nhảy liền mấy bài liên tiếp. Khán giả nơi đó không biết họ là ai, xem biểu diễn cũng chẳng có chút biểu cảm hay phản hồi gì. Nhưng Cúc Tịnh Y không để tâm những điều đó, cô ấy thậm chí không nghĩ đến việc có xấu hổ hay không, cũng không nghĩ đến việc dừng mọi thứ lại: "Tôi không biết có biểu diễn thương mại gì hay không, tôi chỉ biết là phải biểu diễn, duy trì sự tự tin là được rồi."

Sự việc như này vẫn còn rất nhiều, mọi người đối với thần tượng được bồi dưỡng có những chỗ chưa thể hiểu được.

"Nào, làm kiểu dễ thương đi!" Vài năm trước, khi Cúc Tịnh Y bước ra khỏi cửa, luôn gặp yêu cầu xin chụp ảnh, khi chụp ảnh, người ta thường nói với cô mấy lời như vậy.

“Mình không biết làm kiểu dễ thương đâu.” Cúc Tịnh Y không hề khách sáo mà đáp lại.

“Các bạn không phải là nhóm kiểu như vậy à?” Đối phương hỏi lại.

"Bọn mình bị định nghĩa như vậy, nhưng như vậy là không thể, mỗi người đều có tính cách riêng, bạn phải nắm lấy bất cứ thứ gì để chứng minh bản thân." Cúc Tịnh Y nói.

Cúc Tịnh Y trải qua giai đoạn này có thể trực quan cảm nhận được sức ảnh hưởng của nhóm đang từng bước lớn lên. Dần dần, người đến nhà hát càng ngày càng đông, sau này chật kín chỗ, có lúc phải đặt thêm ghế. "Ổn rồi, cũng không cần đi phát tờ rơi nữa."

Không chấp nhận bị định nghĩa nhan sắc

Cuối năm 2014, tin tức "mỹ nữ 4000 năm có một" lan truyền rầm rộ, trở thành cái mác mà công chúng biết đến nhiều nhất về Cúc Tịnh Y. Người người từ các kênh khác nhau kéo đến bình luận khuôn mặt, vóc dáng của cô ấy, tất cả nội dung liên quan đến năng lực, thực lực, chuyên môn đều bị soi xét không sót điều gì.

Thời gian đó, Cúc Tịnh Y thường sụp đổ khóc lớn, cô không thích cái nhãn mác đem lại lưu lượng quá lớn cho mình, cô ý thức được cái mác đó lớn đến mức xóa sạch mọi khả năng của cô. Phó tổng giám đốc của Ti Ba Media Ngu Tinh Thần và các nhân viên khác đều để mắt tới chuyện này. Nhưng từ sau sự việc đó, Ngu Tinh Thần trừ lúc ở phim trường thấy Cúc Tịnh Y khóc vì tình tiết phim ra, không hề thấy cô rơi nước mắt lần nào nữa.

Theo như nhà sản xuất âm nhạc Đằng Hưng Thụy, Cúc Tịnh Y ngay từ đầu đã trốn tránh cái mác này, cho nên họ cũng không nhắc đến vấn đề này trước mặt cô. Nhưng có lẽ, cái mà Cúc Tịnh Y trốn tránh không phải nhãn mác, mà là thành kiến, điều cô ấy muốn không phải là nhìn vào ngoại hình, mà là nhìn thấy thực lực của bản thân.

Lớn lên trong một gia đình nghiêm khắc, từ nhỏ theo yêu cầu của mẹ, sau giờ lên lớp còn phải liên tục học các kĩ năng như piano, vũ đạo..., thậm chí học đến mức không có khái niệm cuối tuần, ngày nghỉ. Trong cuộc sống trước đây của cô, giá trị nhan sắc chưa bao giờ chiếm vị trí quan trọng, nếu không cô cũng chẳng để mặt mộc đi tham gia tuyển chọn. Một Cúc Tịnh Y như vậy không thể nào chấp nhận cuộc sống bị định nghĩa nhan sắc.

Trong Tuần San Nhân Vật Phương Nam, cô ấy thẳng thắn, có lẽ nhan sắc là ngưỡng cửa, nhưng cuối cùng thì tác phẩm và thực lực mới quyết định thành bại. Cho dù dưới thời đại "nhan sắc lên ngôi", cũng không làm giảm đi suy nghĩ sáng suốt của cô về việc đặt năng lực nghiệp vụ lên hàng đầu.

Giống như lời cô nói trước ống kính khi vượt qua vòng sơ tuyển thế hệ hai: "Tôi tin vào năng lực của mình, không vấn đề gì." Thực lực, là từ nhiều nhất mà sau này Cúc Tịnh Y trong nhiều trường hợp đáp lại những nghi ngờ về nhóm nhạc thần tượng hoặc cá nhân cô ấy. "Bất kể làm chương trình gì, để khán giả có thể nhanh chóng nhìn nhận bạn, điều này cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực."

Sau khi trở thành thế hệ hai, lúc đầu khoảng cách nhân khí của các thành viên không rõ ràng, cũng không có số liệu hỗ trợ. Lúc nhóm chuẩn bị biểu diễn, giáo viên phụ trách sắp xếp tiết mục và vị trí cho từng thành viên, chỉ nhìn vào trình độ thể hiện trong lúc tập luyện của mỗi người.

Cúc Tịnh Y từ nhỏ đã luyện âm nhạc, vũ đạo, tốt nghiệp trường trực thuộc Học viện âm nhạc Tứ Xuyên, năng lực toàn diện khác biệt rõ với thành viên trong nhóm. Nhờ chất giọng nổi trội trong thế hệ hai, Cúc Tịnh Y vừa vào nhóm đã được sắp xếp solo ca khúc Đều Là Lỗi Của Gió Đêmtrong buổi công diễn đầu tiên Nhà Hát Nữ Thần.

Trong khán phòng, Đằng Hưng Thụy cùng nhiều khán giả khác, lần đầu tiên chú ý đến cô gái nhỏ nhắn này. Với nhiều năm kinh nghiệm, Đằng Hưng Thụy dường như không ôm nhiều kì vọng vào giọng hát của thần tượng mới, nhưng nhớ lại màn trình diễn năm đó của Cúc Tịnh Y, anh lại liên tục cảm thán: "Ấn tượng cực kì sâu sắc. Khi cô ấy bước ra sân khấu, kĩ năng ca hát thật sự ở mức chuyên nghiệp."

Cũng trong năm đó tại buổi hòa nhạc hàng vạn người ở Quảng Châu, Cúc Tịnh Y vẫn chọn bài hát này. Nhớ lại, đây là số ít những lần Đằng Hưng Thụy lo lắng cho Cúc Tịnh Y. "Lúc đó cô ấy vừa ra mắt, lần đầu tiên đứng trên sân khấu như vậy, lại là thành viên duy nhất biểu diễn solo, chúng tôi khi đó cảm thấy, sân khấu nhiều người như này, cô ấy có thể trụ vững không?" Kết quả ngoài mong đợi, Đằng Hưng Thụy đánh giá về màn trình diễn đó của Cúc Tịnh Y rằng "cô ấy trong phút chốc đã trụ vững rồi".

Trong cuộc tổng tuyển cử đầu tiên năm 2014 của SNH48, sau hai lần sơ tuyển và trung tuyển không giành được thứ bậc, Cúc Tịnh Y vào thời khắc cuối cùng đã vượt qua nhiều thành viên thực lực mạnh mẽ khác, giành vị trí thứ tư tổng tuyển cử, trở thành một chú ngựa ô mới.

Năm 2016, lần đầu tiên giành quán quân trong cuộc tổng tuyển cử lần ba, Cúc Tịnh Y nhờ vào màn biểu diễn Nữ Vương Điện Hạphong cách mạnh mẽ, đột phá hình tượng ngọt ngào từ trước đến nay, giống như cô đã từng kì vọng bản thân trở nên "gợi cảm", cô đã làm được. Fans gào thét dưới sân khấu, họ cảm thấy "Tiểu Cúc dường như trưởng thành rồi". Nhưng phải đến 3 năm sau, khi phòng làm việc của Cúc Tịnh Y phát hành phim tài liệu, fans mới phát hiện ra, trước khi bước ra biểu diễn, Cúc Tịnh Y đã ngất xỉu vì kiệt sức.

Đằng Hưng Thụy cho rằng Cúc Tịnh Y là người có thiên phú ca hát nhảy múa, hơn nữa rất thông minh, tuy luyện tập thường rất vất vả, nhưng về tốc độ học tập, "cô ấy thật sự nhanh hơn người thường rất nhiều, giống như lúc trước chúng tôi dạy cô ấy chơi ghi-ta, cô ấy có thể chỉ mất vài giờ đồng hồ đã bắt đầu được rồi." Tuy nhiên Đằng Hưng Thụy thấy rằng trước mỗi buổi diễn, Cúc Tịnh Y vẫn lên sân khấu trước, kiểm tra mọi thứ liên quan đến biểu diễn như đạo cụ, phục trang, phụ kiện, bạn nhảy, tai nghe, micro..., bảo đảm không có gì sai sót. Cúc Tịnh Y biểu thị rằng bản thân có chứng ám ảnh cưỡng chế "làm tốt mọi việc".

"Đối với bản thân cũng tốt, đối với tác phẩm của cô ấy cũng tốt, yêu cầu khá nghiêm khắc", Đằng Hưng Thụy cảm thấy đây là đặc điểm thúc đẩy Cúc Tịnh Y bộc lộ tài năng giữa những cô gái khác. "Cô ấy lúc nào cũng chuẩn bị thật tốt, nên chỉ cần cơ hội ở trước mắt, cô ấy nhất định sẽ bước ra."

MVKhông Đợi Được Ngườiđược quay vào một ngày đông ở New York, một trong số các cảnh quay là dưới cây cầu lớn Brooklyn. Ngày quay MV, New York lạnh dưới 15 độ, Cúc Tịnh Y chỉ mặc một bộ đồ rộng quay gần một giờ đồng hồ, cuối cùng lạnh cóng mất cảm giác. Ngu Tinh Thần vì trời lạnh mà bị đau xương sống thắt lưng, thậm chí vì thế mà mua một chiếc áo phao dài đầu tiên trong đời. Anh ấy không biết tại sao một cô gái có thể làm đến trình độ như vậy. "Cuối cùng quay về phát hiện không còn cảnh quay nào trong máy. Bởi vì trời quá lạnh, thẻ nhớ trong máy quay chính hỏng hết, thậm chí là toàn bộ tư liệu tự quay. Máy móc đều hỏng cả, nhân viên chúng tôi đều không ổn, nhưng cô ấy vẫn kiên trì."

Cũng trong lần quay này, đạo diễn người Hàn Quốc Kim Jun Hong, CEO của Zanybros, phụ trách quay phim, nhìn thấy mấy nhân viên nam đều mặc quần áo dày, còn Cúc Tịnh Y mặc rất ít, bị gió thổi đứng không vững, chỉ cần không quay là cả người cô ấy cuộn tròn lại. "Một người nhỏ bé, tôi nhìn mà đau lòng." Nhưng khi đã quay, "cô ấy liền cho ra cảm giác chuyên nghiệp." Mỗi năm anh ấy gặp Cúc Tịnh Y vài ba lần, mỗi lần gặp đều cảm thấy kĩ năng diễn xuất của cô ấy đã được tăng lên.

Trong quá trình hợp tác nhiều lần, anh cảm thấy bên trong Cúc Tịnh Y có hai bản thể, một là người bình thường, một là người nghệ sĩ. Sự tồn tại của hai bản thể này khiến Cúc Tịnh Y có thể duy trì cái nhìn kĩ lưỡng với bản thân. Theo anh ấy thấy, nghệ sĩ có thể hát, nhảy, diễn, lại có đặc điểm riêng như Cúc Tịnh Y thật sự hiếm có.

Cho dù bên ngoài có bình luận thần tượng gay gắt thế nào, Cúc Tịnh Y đều có thể chấp nhận. "Khi tôi làm một việc gì đó, tôi nghĩ mọi nỗ lực đều xứng đáng, tôi không cảm thấy tại phải như vậy, những điều đó đối với tôi không là gì cả, không khắc nghiệt với tôi." Điều quan trọng là kết quả và hiệu quả thể hiện cuối cùng. Bởi vậy, cho dù ở sau sân khấu căng thẳng đi tới đi lui thế nào, nhưng tất cả căng thẳng và sợ hãi luôn dừng lại trước thời khắc lên sân khấu. "Tôi không muốn để mọi người nhìn thấy tôi rụt rè cùng với một màn trình diễn không thuần thục."

“Chỉ có sân khấu mới có thể thỏa mãn tôi”

Bất chấp sự bùng nổ của các chương trình tuyển chọn thần tượng trên các nền tảng truyền hình, thời đại thần tượng trên Internet bắt đầu nổi lên, nhưng một thực tế khách quan, là công nghiệp thần tượng Trung Quốc vẫn đang chỉ ở giai đoạn sơ khai. "Ngắn hạn" là đặc điểm khi thần tượng ra đời, đa số các thực tập sinh chưa hiểu rõ tình hình bên trong đã lao vào ngành này, chỉ muốn được chia một bát canh "tăng độ nổi tiếng". Theo quan điểm của đạo diễn Hàn Quốc Kim Jun Hong, đào tạo một thần tượng, thời gian huấn luyện không mấy quan trọng, cốt yếu là sự cấp bách và khao khát đứng trên sân khấu của nghệ sĩ. Ở Hàn Quốc, một thần tượng sẽ có mục tiêu mà mình hướng tới, họ đứng trên sân khấu, muốn cả thế giới biết đến mình. Ngược lại, các thực tập sinh Trung Quốc vẫn thiếu một phần khát vọng này. "Nếu có kiểu tôi muốn thành thần tượng của ai đó, suy nghĩ muốn trở thành hình mẫu của thần tượng sẽ tốt hơn nhiều." Anh ấy có thể cảm nhận được khát vọng và sức mạnh này của Cúc Tịnh Y.

Năm 2013 trước khi đến Thành Đô tham gia tuyển chọn SNH48 thế hệ hai, Cúc Tịnh Y chưa hề biết đến AKB48, cũng không hiểu gì về thần tượng kiểu Nhật. Theo cách nói của cô, nguồn gốc của mọi chuyện là "tình cờ", một chị người quen yêu thích thần tượng hệ 48 đã giúp cô điền vào phiếu đăng kí, lúc đầu cô cho rằng chỉ là "nhóm ca múa", mà tham gia vào nhóm ca múa là ước mơ từ nhỏ của cô.

Cúc Tịnh Y cảm thấy diễn xuất và sân khấu là hai công việc hoàn toàn khác nhau, mặc dù diễn xuất có thể mang lại cho cô thứ khác, nhưng tự do và thỏa mãn dành cho sân khấu, là thứ mà diễn xuất không thể nào mang lại cho cô được.

Đối với người tự ràng buộc như Cúc Tịnh Y mà nói, sân khấu là nơi duy nhất cô có thể thoải mái thể hiện bản thân. Cũng chỉ có sự phát huy này, dường như phải hát đến cảm xúc cuối cùng, nhảy đến sức lực cuối cùng, mới có thể thỏa mãn cô ấy.

Sau khi lọt qua vòng tuyển chọn thế hệ hai ở Thành Đô, Cúc Tịnh Y phải tới Thượng Hải tiếp tục thi tuyển vòng tiếp theo. Trước đây, Cúc Tịnh Y chưa bao giờ một mình đi tới nơi khác.

Trong kí ức tuổi thơ của cô, thường thường là mẹ, gia đình, trường học và các lớp học thêm khác nhau. Từ mẫu giáo đến lớp ba sơ trung (lớp 9), bất kể trường học xa nhà đến đâu, bất kể Cúc Tịnh Y có năng lực tự mình đi hay không, mẹ cô vẫn kiên trì đưa đón cô đi học, cũng không bao giờ cho phép cô tiếp xúc quá nhiều với bạn bè, tránh học cái xấu.

Cúc Tịnh Y không biết làm thế nào trải qua ngày cuối tuần bình thường. Tiếng chuông tan học mỗi chiều thứ 6 cũng có nghĩa là bắt đầu một giai đoạn học tập khác, từ giờ đến tối chủ nhật, cô sẽ được sắp xếp học các lớp đặc biệt khác. Bởi vậy, Cúc Tịnh Y luôn ở một mình, quan hệ giữa cô và các bạn học rất bình thường, ngay cả khi hết giờ học, cũng chỉ một mình nằm bò trên bàn, ngẩn người nghe nhạc, tất cả giải trí sau giờ học cũng là cái ti vi trong nhà, một mình xem show giải trí là có thể giết thời gian rồi.

Cô ấy chưa từng đối mặt với quan hệ đoàn đội, chưa từng đối mặt với hoàn cảnh quá nhiều người lạ, vừa nghĩ đến phải một mình đến Thượng Hải đã thấy sợ rồi. Vậy là cô ấy phải huy động cảm xúc để đến gần với những tuyển thủ khác, với mong muốn có thêm vài người cùng đi.

"Vì muốn ngồi chung máy bay với mọi người." Nhưng tình huống có thay đổi. Hai người bạn đồng hành bỏ cuộc, Cúc Tịnh Y đột nhiên cảm thấy càng bất lực, thậm chí cũng có ý định bỏ cuộc. "Chẳng biết tại sao, cuối cùng vẫn là một mình đi. Tại sao nhỉ? Tôi cũng quên rồi." Nhớ lại quyết định cuối cùng, Cúc Tịnh Y cũng không nói được điều gì khiến cô vượt qua sợ hãi, bước một bước then chốt thúc đẩy mọi thứ bắt đầu.

Dường như đó là sân khấu luôn ở trong lòng âm ỷ gọi tên Cúc Tịnh Y, cho dù tâm lí sợ hãi, cũng phải đối mặt.

"Nhưng trên sân khấu cũng phải đối mặt với hàng ngàn vạn người lạ, không khiến bạn càng sợ hãi hơn sao?"

"Nhiều lúc tôi hi vọng mình chỉ là đi hoàn thành một màn biểu diễn mà thôi."

Không giống như trong phim, mọi thứ đều bị phóng đại không giới hạn. Trên sân khấu tuy gần mà xa đối với khán giả, cô ấy bị phóng đại không giới hạn, cũng bị thu nhỏ không giới hạn. Cô ấy có thể được nhìn thấy an toàn.

“Tôi phải đi, tôi buộc phải đi.”

Cửu Châu Thiên Không Thànhlà bộ phim đầu tiên của Cúc Tịnh Y, cô vào vai nữ phụ "Tuyết Phi Sương". Khi đó công ti còn chưa mời giáo viên dạy diễn xuất cho Cúc Tịnh Y, cô không biết làm sao thuộc lời thoại, cũng không hiểu hoàn cảnh của đoàn phim, chỉ một mình đến Hoành Điếm.

Lần đầu tiên đóng phim, cô ấy dồn hết sức lực: không nhớ được lời thoại, hàng ngày ở khách sạn, lúc đi tắm mang theo kịch bản tiếp tục học thuộc lời thoại; không hiểu kĩ năng diễn xuất, cảm nhận vai diễn bằng tình cảm chân thật, thậm chí khi diễn một cảnh cảm xúc bộc phát, các mao mạch trên mặt vì dùng lực quá mạnh mà vỡ thành tơ máu màu đỏ, trang điểm cũng không che được. Cảnh phim Tuyết Phi Sương chết, Cúc Tịnh Y diễn đến lần thứ ba, cảm thấy bản thân toàn toàn nhập tâm vào cảm xúc nhân vật. Sau khi diễn xong, cô phát hiện bên cạnh thật sự có các nhân viên khác đang khóc.

Nhà sản xuất Từ Mật lần đầu tiếp xúc với Cúc Tịnh Y trong đoàn phim Tân Bạch Nương Tử Truyền Kỳ, thoạt nhìn, cô cảm thấy Cúc Tịnh Y "nhỏ nhắn, rất lanh lợi, rất xinh đẹp". Lựa chọn Cúc Tịnh Y vào vai Bạch Tố Trinh là vì hình tượng cổ trang xinh đẹp của cô, thêm nữa, vì Bạch nương tử tu tiên ở núi Nga Mi, mà cô lại là người Tứ Xuyên, tổ chế tác tin rằng đây là duyên phận kì diệu giữa diễn viên và nhân vật. Từ Mật cảm thấy, mặc dù không qua các lớp đào tạo diễn xuất, nhưng Cúc Tịnh Y lại rất hiểu các vai viễn. "Trong số các diễn viên trẻ, kĩ năng diễn xuất của cô ấy có thể đảm đương vai diễn." Từ Mật nhớ lại, lúc khởi quay đạo diễn từng nói: "Cô gái này làm bài tập rồi đến đó."

Nỗ lực thật sự có thể giải quyết hầu hết các vấn đề, nhưng nỗi lực không thể giải trừ cô đơn. Khi quay Cửu Châu Thiên Không Thành, lần đầu tiên Cúc Tịnh Y đến Hoành Điếm. Khi đó Hoành Điếm đúng lúc không khí lạnh hiếm gặp, trời đất âm u, không có cảnh quay cô ấy cũng phải chờ, năm mới cũng không thể về nhà. Đối mặt hoàn cảnh xa lạ, cô ấy không biết phải ăn gì, cũng không ăn uống được gì. Sau lần quay phim đó trở về Thượng Hải, Cúc Tịnh Y trước nay chưa bao giờ cảm thấy mình gầy, lần đầu tiên cảm thấy mình gầy thật sự.

Trước khi kĩ năng diễn xuất được công nhận, Cúc Tịnh Y cảm thấy bản thân "bị mắc chứng trầm cảm". Cho đến khi ở Hoành Điếm phát hiện một cô gái Trùng Khánh đã từng gặp rất lâu trước đây, đều là vùng Tứ Xuyên - Trùng Khánh, Cúc Tịnh Y mới có chút cảm giác gia đình, thật sự nắm được một cọng rơm cứu mạng.

Sau này quay phim, Cúc Tịnh Y thường hi vọng có nhân viên ở bên cạnh; có khi quay phim ở ngoài, đêm không ngủ được, nhưng chỉ cần gọi nhân viên đến ngủ cùng mình, mặc dù không ngủ chung giường, chỉ cần ở cùng phòng, cô ấy sẽ cảm thấy ngủ rất ngon. Cũng vì vậy, từ khi hoạt động solo đến nay, Cúc Tịnh Y vẫn chưa dọn ra khỏi kí túc ở Thượng Hải, vẫn sống cùng các thành viên SNH48. Cúc Tịnh Y nhớ bạn cũ, càng thích sự an tĩnh quen thuộc, sẽ không vì kế hoạch khác nhau mà hoàn toàn quên đi cuộc sống và phạm vi ban đầu.

Cúc Tịnh Y là một người thích náo nhiệt. Con đường từ một cô gái nhỏ bình thường đến một thần tượng nổi tiếng, khi bản thân dần bước tới vị trí cao, Cúc Tịnh Y cũng cảm nhận sâu sắc mình đang càng rời xa thực tế. Tìm kiếm cảm giác chân thật giữa những kẽ hở của cuộc sống dường như trở thành chủ động, cần thiết.

Cô ấy vẫn thích xem ti vi như hồi nhỏ, hơn nữa nhất định phải là ti vi cũ truyền thống, không phải loại có thể chọn, tạm dừng, phát lại như truyền hình số. "Ti vi truyền thống đang hoạt động, đó mới cho tôi cảm giác sống." Tiếp sóng tin tức và chương trình hẹn hò cô ấy đều xem, chỉ cần ti vi bật là được.

Ngồi xe đến phim trường, dọc đường thấy hàng nhỏ bán hoa quả, cô ấy sẽ xuống xe mua một ít mang theo; quay phim xong, nếu thời gian còn sớm, đôi khi sẽ đạp xe đạp công cộng đi vài vòng chỗ rộng rãi; cô ấy vẫn giống lúc nhỏ, giữ thói quen đi dạo phố. Mặc dù không thể như khi ấy, mỗi tuần một lần không bỏ lỡ, cho dù hiện giờ thân phận đã đổi, nhưng chỉ cần có cơ hội, cô ấy vẫn sẽ tìm cách đi.

“Tôi phải đi, tôi buộc phải đi.”

Đạo diễn người Đài Loan Trung Quốc Hoàng Tử Nhiên từng hợp tác với Cúc Tịnh Y, trước khi gặp Cúc Tịnh Y, cảm thấy hình tượng của cô ấy thuộc kiểu lạnh lùng cao quý. Nhưng khi lần đầu gặp nhau ở công viên Kagoshima Nhật Bản, Hoàng Tử Nhiên lại cảm thấy cực kì thú vị. Lúc đó phải quay cảnh bữa tiệc, một bầy chim bồ câu vây quanh, Cúc Tịnh Y liền lao ra đuổi chim bồ câu. Anh ấy nhận ra trên người Cúc Tịnh Y vẫn còn một nét ngây thơ hiếm có.

“Tôi nhớ các bạn, tôi sẽ không quên”

Cúc Tịnh Y thường nói về sự ăn ý giữa cô và fans, từ vô danh đến thành viên đầu tiên hoạt động solo, cùng trải qua bốn lần tổng tuyển cử, dường như giữa cô và fans đã hình thành mối liên hệ bền chặt. Tìm đọc Baidu Tieba Cúc Tịnh Y, vẫn sẽ thấy có không ít fans cũ luôn đi theo cô ấy bao nhiêu năm.

Cô ấy biết có thể đi đến vị trí hôm nay, không thể bỏ đi sự nỗ lực của bản thân, nhưng hơn thế chính là chặng đường cổ vũ và ủng hộ của fans để cô không ngừng tiến lên, cô hình dung quan hệ với fans "dường như là bạn bè lâu năm không gặp". Sau khi Cúc Tịnh Y rời nhóm, có một lần ở sân bay tình cờ gặp một fan rất lâu trước đây, tuy không nhớ tên, nhưng cô vẫn nhớ rõ khuôn mặt đó. Những fans đã đồng hành cùng cô từ những ngày đầu, đều ở trong kí ức của cô.

Trong buổi công diễn sinh nhật 2014, Cúc Tịnh Y vừa khóc vừa nói với fans: "Hi vọng mọi người hiểu Tiểu Cúc cần mọi người, Tiểu Cúc không muốn chiến đấu một mình." Những tiếng gào thét ngoài dự liệu dưới sân khấu, là cảm xúc chân thật mà một người hướng tới vị trí cao như cô ấy khi làm việc vẫn nắm giữ được. Mà cảm xúc chân thật đó, là vòng biểu diễn giữa thực hư duy trì con người thật của mình.

Cô ấy thích trong quá trình biểu diễn có các fans làm bạn, cô ấy cũng thích cảm giác cùng fans vì mục tiêu giống nhau mà cùng nỗ lực.

Năm 2017, trong buổi công diễn sinh nhật 23 tuổi, Cúc Tịnh Y đã không còn sự non nớt và liều lĩnh như khi vừa ra mắt, lời nói cũng ít đi, nhưng ánh mắt cô luôn nhìn xuống dưới sân khấu, cô nói: "Hôm nay tôi vẫn thấy rất rất nhiều fans trước đây ở nhà hát, các bạn có thể cho rằng tôi đã quên, nhưng tôi không hề quên." Khi nói câu này, Cúc Tịnh Y đã mạnh mẽ hơn trước vẫn rất nghẹn ngào.

Mà giờ đây, rời xa các fans quá lâu, lúc quay phim, nội tâm cô ấy luôn ẩn chứa những lo lắng và hồi hộp, cô ấy muốn biết lúc nào có thể quay xong, lúc nào có thể có sân khấu mới để cô ấy biểu diễn, cô muốn nhanh chóng, nhanh chóng quay về sân khấu nơi có thể sản sinh ra mối liên kết với nhiều người. Tâm nguyện trở về sân khấu của Cúc Tịnh Y vô cùng mạnh mẽ, hiện nay thị trường thần thượng cạnh tranh khốc liệt, người mới liên tiếp xuất hiện, cô vẫn luôn cho rằng mình không giống với những người khác.

Sóng sau xô tới, cô ấy vẫn muốn ngược dòng tiến lên.

Sóng sau xô tới, ngược dòng tiến lên.

“Làm tốt việc bản thân phải làm”


[Phần hỏi đáp]

Trước khi vào nghề này, bạn có kế hoạch mục tiêu cho sự nghiệp không?

Tôi nhiều nhất là nghĩ đến nhóm ca múa, đơn giản là vậy. Tôi không muốn làm giáo viên, không muốn dạy học sinh, sợ rằng mình dạy không được. Có những người thuộc kiểu hát hay nhảy giỏi, nhưng chưa chắc đã dạy được.

Bước vào môi trường này, bao gồm những lần sau đó giành hạng nhất, lúc đó tâm trạng có gì thay đổi không? Suy nghĩ và mục tiêu trước đây trong thời điểm nào đó có phát sinh thay đổi không?

Thay đổi mục tiêu không mang tính chủ động, mà bạn đến bước nào, bước tiếp theo sẽ tự nhiên mà đến, không phải là bạn buộc phải như nào đó. Tâm trạng lúc đó không phải vừa giành hạng nhất là muốn làm gì đó, không phải vậy. Trước khi giành hạng nhất, tâm lí đã hướng tới mục tiêu cao hơn, đó là điều tất yếu thôi.

Bạn có từng nghĩ phải làm sao để giữ vững vị trí này không? Bạn từng có tâm trạng này chưa?

Làm tốt công việc của mình là được, về tổng thể, từ khóa đầu tiên đã thuộc về tin tưởng và hiểu ý giữa bạn và fans. Bạn phải làm tốt bản thân mình, fans có thể thông qua nỗ lực của bạn, cảm nhận bạn nỗ lực như vậy, hoặc là nói tôi muốn cô ấy nỗ lực như vậy, thậm chí tôi muốn cô ấy đạt tới thành tích nào, tôi sẵn sàng bỏ tiền ra vì cô ấy. Lúc này bạn chỉ có thể làm tốt công việc của mình, bạn cũng không thể phải nói hãy cho tôi một phiếu bầu, người ta muốn bỏ phiếu sẽ bỏ, không muốn bỏ phiếu sẽ không vì vài ba câu nói mà khiến người ta bỏ ra thứ gì đó, hãy làm tốt việc bản thân phải làm.

Cảm giác giữa bạn và fans, bạn đối với họ khá là tự tin, trước nay bạn không lo lắng nếu fans của bạn rời đi thì phải làm sao à?

Tôi đủ xuất sắc thì họ sẽ không rời đi, sẽ có những thứ mới. Cho nên mình phải đề cao bản thân mình, tôi không thích đứng mãi chỗ cũ, cảm thấy nhất định phải tiến bộ, vì khi tiến bộ thì fans thích bạn sẽ có một phần lớn là niềm tin và sự ủng hộ của họ. Nếu bạn thật sự ưu tú, họ cảm thấy có thể trở thành hình mẫu của họ, họ cũng có thể trở thành người rất ưu tú, bạn luôn là mục tiêu, là tấm gương của họ.

Điều này là nguồn gốc bạn hiểu rõ năng lực của mình đúng không?

Tôi cảm thấy, sự hiểu ý giữa bạn và fans, fans cũng sẽ để bạn lựa chọn, tin tưởng họ có thể đưa bạn lên cao hơn, đối với họ có lòng tin, đối với bản thân có lòng tin, hai bên tin tưởng lẫn nhau.

Cho nên bạn là một người có tham vọng à?

Cũng tùy lúc, tôi không nói rõ được, giống như ăn cơm vậy, có lúc ăn nhiều, có lúc ăn ít, điều này đối với tôi kiểu như mưa nắng bất chợt, có lẽ vì tôi là sao Song Tử, thay đổi khá nhanh.

Tham vọng này thường xuất hiện vào những thời khắc nào?

Tôi không có kế hoạch cố định sự nghiệp của mình phải thế nào, tôi hi vọng tiến về phía trước, bạn không thể cứ đứng mãi chỗ cũ, nó không có ý nghĩa, vì tôi cũng là người rất cần cảm giác tươi mới, nhất định phải tiến về phía trước. Chỉ có điều bạn bước bước này lớn, hay bước bước này nhỏ, nhưng luôn tiến về phía trước, bước đi này lớn, có nghĩa là nỗ lực, cũng là công việc đạt kết quả tốt, bước đi này nhỏ, cũng là nỗ lực của bạn, nhưng bất kể ra sao cũng phải tiến lên.

Bạn đánh giá tiêu chuẩn "tiến về phía trước" là gì?

Có tất cả, thử sức với phim mới, hoặc là tham gia sân khấu nào đó, các phương diện đều có, toàn diện, còn có cả tâm lí nữa.

Bạn cảm thấy sau khi hoạt động solo, thay đổi lớn nhất trong tâm lí bạn là gì?

Tâm lí không có gì thay đổi quá lớn, có chuyện mình muốn làm, và chuyện mình không muốn làm, cho nên tôi cảm thấy tâm lí không có gì thay đổi, vẫn như vậy.

“Tôi cũng không thích việc quá kiểu cách”

Có thể nhớ lại chuyện hồi tham gia tuyển chọn không?

Tình cờ thôi. Thật ra lúc đầu tôi không hiểu hệ thống đó. Chuyện là như này, có một hôm, chị gái ở trên tầng 5 nói với tôi, AKB48 mở một nhóm ở Trung Quốc, em tham gia đi. Sau đó chị gái ở tầng 4 giúp tôi điền phiếu đăng kí. Chúng tôi ở cùng tòa nhà, quan hệ rất tốt từ nhỏ đến lớn, cho nên giúp tôi báo danh, vậy là tôi đi thôi.

Cho nên trước đây bạn không hiểu về thần tượng kiểu Nhật hoặc là nhóm nhạc nữ?

Hoàn toàn không hiểu, cho nên lúc tôi bước vào rất mù mờ, tôi phải dùng bách khoa Baidu. Lần công diễn đó, chúng tôi phải nhảy theo nguyên bản của họ, ai nhảy với ai, tôi tìm xem đó là ai, tìm hết nửa ngày trời, tốn thời gian để tìm hiểu, vì các cô gái vào nhóm, phần lớn đã hiểu cả rồi, muốn tạo nên nhóm này.

Sau này khi bạn đứng vững ở đó rồi, hai người chị đó có nói gì với bạn không?

Mẹ của họ có nói gì đó với tôi, "aiza, cháu xem, con gái bác giúp cháu đăng kí đó", kiểu đùa vui như vậy.

Các bạn hiện giờ vẫn duy trì quan hệ tốt đẹp chứ? Hai người chị đó có muốn cùng bạn theo đuổi ước mơ không?

Mỗi năm về nhà sẽ chơi cùng nhau. Không, họ có cuộc sống của họ, lớn hơn tôi mấy tuổi, lúc đó người ta đã đi làm rồi, đã có lộ trình cuộc sống rồi.

Lúc nào thì bạn nhận thức được cái gọi là nghề thần tượng?

Sau khi bước vào bạn sẽ biết, đây là một nhóm nhạc thần tượng, mỗi ngày tập hát tập nhảy, sẽ biết là bạn làm nghề thần tượng.

Bạn là một người có kế hoạch hay tùy hứng?

Tôi là một người thích lo nghĩ, sẽ sắp xếp một vài thứ. Về mọi mặt, ví dụ như ngày mai tôi muốn ăn gì, hiện giờ tôi sẽ nghĩ trước, tôi là kiểu như vậy. Thật sự rất lo nghĩ, bạn nói xem cần gì phải bận tâm, ngày mai ăn gì thì ngày mai lại tính, nhưng tối nay tôi sẽ nghĩ, hiện tại sẽ nghĩ, công việc của 3 tháng sau tôi bây giờ sẽ nghĩ làm sao để hoàn thành. Thật mệt mỏi, bản thân tôi cũng thấy mệt mỏi, nhưng suy nghĩ cứ không dừng lại được.

Cho nên bạn không phải kiểu người dựa dẫm vào đoàn đội?

Tôi muốn tự mình lo nghĩ những chuyện cốt yếu, người yên tâm nhất chính là bản thân mình.

Được biết là đầu mỗi năm họ sẽ đặt ra kế hoạch phát triển năm đó cho bạn, bạn có họp cùng họ không?

Lúc ở trong nhóm tôi sao có thể được như vậy, lúc ở trong nhóm chỉ là một con cừu non chờ bị thịt, bảo bạn làm gì thì bạn làm cái đấy.

Hiện giờ bạn đã có phòng làm việc riêng của mình, tương đương việc bạn là chủ của phòng làm việc, có thể hiểu như vậy không? Xét về công việc chính thức hàng ngày của công ti, ví dụ như hội họp, thảo luận, bạn có lịch trình như vậy không?

Đại khái là có, nhưng tôi cũng chỉ là một nhân viên nhỏ. Thảo luận là thảo luận, đối với chúng tôi, không gọi là hội họp, thường thì là nói chuyện, bàn bạc về một số thứ.

Công ti giao cho bạn nội dung công việc về phương diện nào mà bạn rất muốn từ chối? Tiếc nuối nhất không đi buổi diễn thương mại nào?

Không có sự từ chối nào đặc biệt. Tôi thật sự chưa đi diễn ở Thành Đô, thật sự rất giận, tôi là người ở Thành Đô, chưa một lần đi hoạt động ở Thành Đô. Có một lần, hai đội chia ra một đội đi Quảng Châu, một đội đi Thành Đô, tôi vẫn cứ là ở Quảng Châu, chính là cảm giác không thể về quê mình.

Hiện giờ bạn ra ngoài có cần cải trang không? Bạn không sợ bị nhận ra à?

Không cần, không ý nghĩa gì. Bạn không thấy có những lúc càng như vậy người ta càng chú ý bạn à, bình thường là như vậy. Ví dụ như tôi thường đi dạo phố, nhưng tôi cứ như thế mà đi, người ta có lẽ sẽ nhìn bạn nửa ngày, nhưng cô ấy sẽ không cảm thấy bạn là người thật, cô ấy sẽ cảm thấy bạn trông giống ai đó. Tôi nói "phải đó, bạn cũng thấy giống à", thật sự sẽ lừa qua được cửa, bởi vì mọi người cảm thấy bạn không thể ở đó dạo phố. Cứ như vậy, họ cảm thấy không phải thật, cho nên ngược lại càng an toàn hoan. À, hôm nay nói ra như vậy, sau này sẽ không an toàn nữa.

Thời gian bạn lén lút đi dạo phố có nhiều không? Cơ hội có nhiều không?

Lén lút gì chứ, quang minh chính đại luôn! Tôi không đi một mình, tôi đi dạo cùng với nhân viên. Cơ hội không nhiều, rảnh rỗi thì sẽ đi, không rảnh rỗi thì không đi được.

Cảm giác vẫn khá gần gũi đó. Nhưng bạn vẫn bị nhận ra phải không? Bạn có từ chối yêu cầu chụp ảnh của họ không?

Tôi cũng không thích quá kiểu cách. Đương nhiên rồi, bị nhận ra rất bình thường, nhưng cũng không còn cách nào khác. Cũng may, con trai không chụp được, họ biết mà, tôi khoan dung với con gái nhiều hơn chút.

“Rất thực tế, tôi cũng phải cân nhắc”

Bạn có liệt kê cho mình, khi tôi đã làm nghề này, thì những chuyện gì tôi nhất định không được làm không?

Chuyện nhất định không được làm, quá nhiều, phạm pháp, phạm tội đều không được làm.

Trừ những cái đó ra.

Ví dụ như ở trong nhóm, làm điều gì, không làm điều gì, tôi đều tuân thủ những cái đó, dường như những quy tắc đó được đặt ra, tôi cảm thấy có thể làm được thì sẽ làm, không thể làm được thì nhất định sẽ không làm. Ví dụ như buổi kí tặng, không thể kí tặng "cho ai đó", ví dụ như là fans, tôi và fans giống như bạn bè, nhưng dù như vậy, tôi cũng không thể kí, vì công ti không cho phép, các thành viên cũng sẽ giám sát lẫn nhau. Tôi cảm thấy đó là quy tắc, không được như vậy. Trước đây lúc ở trong nhóm, cũng không thể kí tên cho người khác, cảm thấy bạn kí cho người này, người kia cũng sẽ muốn, cứ tuần hoàn như vậy, công ti không cho kí tên. Khi đó trên Weibo không thể trả lời fans điều gì, không thể trả lời bình luận, vì bạn trả lời người này, vậy người kia thì sao? Bạn không thể bỏ sót người đó, đối với tôi những quy định này không thể thay đổi được.

Bạn luôn có suy nghĩ về ca hát? Ước mơ ca hát của bạn bắt đầu từ khi nào? Ca sĩ nào hoặc là ai đó có ảnh hưởng đối với bạn không? Bạn có thần tượng của riêng mình không?

Có, nhưng hiện giờ quay phim chiếm gần hết thời gian, mặc dù rất muốn hát nhảy, nhưng thời gian và sức lực sắp xếp đều có hạn chế, hi vọng sau này có cơ hội có thể dồn thời gian hoàn chỉnh để chuẩn bị. Hồi nhỏ thích những thứ có giai điệu, thích hát một mình, cảm thấy cũng được, sau này mình có thể làm ca sĩ không nhỉ? Tôi không có thần tượng, cũng không phải ca sĩ nào đó, nói sao nhỉ, thật khó để thích một diễn viên hoặc một ca sĩ nào đó, tôi cảm thấy anh ấy hát hay, đơn thuần là cảm thấy bài hát này nghe hay, hoặc là bạn diễn xuất hay, đơn thuần là thích vai diễn của bạn, tôi thật khó để thích con người của ai đó, đơn thuần chỉ là thích nhân vật đó, thích bài hát đó.

Thực tế là, mọi người cảm thấy đóng phim có giá trị hơn.

Bởi vậy rất thực tế, mọi người đều rất thực tế. Thật ra tôi cũng không phải nói là hoàn toàn không đóng phim, chính là, vẫn thấy phù hợp, tôi cũng không thể nói rằng năm nay tôi vì phải ca hát, vì phải nhảy múa mà vứt bỏ đi những vai diễn mình thích, không thể như vậy, tôi phải cân nhắc.

Bạn có nhớ cuộc sống trước đây trong nhóm không?

Đương nhiên rồi, tôi vẫn rất cần người chơi cùng, nhưng hiện giờ không có thời gian.

Bạn có cảm thấy lúc ở trong nhóm giống trường học hơn không? Nơi có nhiều con gái, bạn có yêu thích môi trường tập thể này không?

Có chứ, tôi cảm thấy ở trong nhóm là đi học, theo tôi thấy, lúc tôi vào nhóm là cảm giác như vậy, vì ngày nào cũng tập luyện, giống như lên lớp, ăn cơm, tan học, đi ngủ, đi biểu diễn, ngày nào cũng như vậy. Dường như không thấy chỗ nào kì quái cả, vì người ta tuyển chọn nhiều người như thế, vậy phải làm sao, bước vào rồi, đôi lúc cảm thấy khá là náo nhiệt, đông người, cùng nhau tập luyện.

Nhưng sẽ không giống chúng tôi tưởng tượng, vì trong đó có những quan hệ cạnh tranh, suy cho cùng mọi người đều vì mấy thứ hạng?

Bởi vì lúc mới vào nhóm chúng tôi tập vũ đạo trước, rồi xét duyệt hàng tuần, sau đó sắp xếp cho bạn, bạn phải nhảy vị trí của ai, người đó nhảy công diễn, vị trí của người công diễn trong nguyên bản. Lúc đó bạn cảm thấy giáo viên dạy bạn điều gì, bạn phải nhảy cho tốt, nhảy xong lại xét duyệt, bạn nhảy tốt rồi, bạn sẽ có vị trí tốt. Đó là sự cạnh tranh, nhảy tốt rồi, sẽ phân bố vị trí cho bạn.

“Thời gian có thể mang đi rất nhiều thứ”

Sân khấu đối với bạn là nơi cầu được ước thấy, nhưng hiện giờ nhiều lúc bạn đi quay phim, vậy lúc mới đầu bạn cảm thấy thế nào? Đặc biệt là bạn lại rất sợ người lạ.

Tôi sợ chết khiếp, đoàn phim nhiều người như vậy, bước vào phòng thay đồ tôi cảm thấy như ngạt thở. Mọi người đều vây quanh bạn, giống như xem con khỉ vậy, trang điểm cho bạn, một nhóm người vây quanh bạn, chỗ này ổn, chỗ kia ổn, chỗ này chưa ổn, chỗ kia chưa ổn. Nhưng rồi lúc đó bạn phải giả vờ điềm tĩnh, thường thì những lúc như thế tôi đều muốn tìm một nơi để trốn đi.

Đại khái bạn mất bao lâu để thích ứng?

Rất lâu, hiện giờ tốt hơn chút, cũng không quá tốt, chỉ cần là nơi đông người, tôi liền muốn chui vào góc nào đó.

Điều này với thần tượng giữa sân khấu thật sự khác biệt rất lớn, chúng tôi nghĩ là bạn không sợ những điều này.

Đúng, đôi khi họ sẽ nói, tính cách của bạn sao lại như vậy. Cho nên có lúc tôi chỉ nghĩ đơn thuần là biểu diễn một tiết mục, sau đó rời đi, biểu diễn cái của riêng mình, những thứ khác tôi cũng không dám làm.

Chúng tôi đến phỏng vấn Đằng Thiếu và Ngu tổng, Đằng Thiếu nói bạn là một người có thể hòa làm một với mọi người, Ngu tổng lại nói bạn thật ra là một người không hiểu xã giao.

Chính là sợ người lạ, tôi có hai mặt tính cách, vì lúc nhỏ là như vậy, rất sợ người lạ, cứ nhỏ nhẹ vậy, giáo viên đều cảm thấy nếu gọi tôi lên trả lời câu hỏi, bạn thấy người trả lời câu hỏi này, rất nhỏ nhẹ. Nhưng tôi cảm thấy, hiện giờ đã tốt hơn rất nhiều, thật ra tôi luôn có hai mặt tính cách, một mặt sợ người lạ, nhưng khi quen rồi thì thế nào cũng được cả. Lúc nhỏ tôi thuộc kiểu có hét cũng không động đậy, nhỏ nhẹ, cũng không dám nói nhiều, đây là một phương diện cực đoan của tôi.

Bạn đánh giá năng lực xã giao của mình ra sao?

Tôi không có năng lực xã giao gì cả. Người ta sẽ cảm thấy tôi không muốn chơi cùng họ, có lẽ là cảm thấy tôi thích chơi một mình.

Lúc quay phim chẳng phải tốt hơn chút sao? Vì suy cho cùng mọi người phải ở trong đoàn phim vài tháng.

Tôi hi vọng mọi người có thể đến bắt chuyện với tôi, rồi sẽ thật sự phát hiện tôi muốn cùng mọi người trò chuyện hoặc cùng chơi đùa, cho nên trước đây quayNhư Ý Phương Phitôi cũng thử trở thành người dễ gần gũi. Lần này đóng máy hoặc là sau khi rời đi, mọi người đều nhắn tin cho tôi rất rất dài, "em khác với những gì tôi tưởng tượng, làm quen với em lần nữa", tôi nghe câu này cảm thấy thật vui sướng, vậy là cuối cùng mọi người đã nhìn thấy một phương diện chân thật của tôi.

Kể cả ấn tượng bạn dành cho khán giả đều là ngầu ngầu, có chút xa cách, có chút lạnh lùng?

Thật ra phần lớn thời gian tôi vẫn khao khát mọi người có thể tiếp xúc với tôi. (Tại sao không phải là bạn chủ động phá bỏ?) Vì tôi sợ người lạ, cho nên tôi rất mâu thuẫn. (Sau khi bạn vào các vai diễn khác nhau, bạn cũng không phá bỏ cảm giác này à?) Đóng phim vẫn ổn, thời gian dài thì vẫn ổn, vì khi đóng phim hai người nhất định phải giao lưu, bạn với người vào vai này phải giao lưu, bạn với người vào vai kia phải giao lưu, giao lưu rồi mới biết hóa ra bạn không giống như tôi nghĩ. Đóng phim vẫn ổn.

Bộ phim đầu tiên của bạn Cửu Châu Thiên Không Thànhlúc quay cũng rất vất vả phải không?

Đúng, lúc đó không có khái niệm thời gian. Tôi nhớ có một ngày tôi mệt gần chết, tôi cũng không biết điều gì chống đỡ cho tôi nữa, 5h sáng đi làm, quay đến 1h sáng, cả ngày hôm đó quay cảnh chết, cảnh múa, cảnh tắm vào mùa đông. Quay xong tôi về khách sạn tẩy trang, rồi bắt xe về Thượng Hải, rồi trang điểm để quay MV, quay xong lại về Hoành Điếm, lại trang điểm rồi quay phim. Tôi mơ hồ luôn, tôi không biết mình đang làm gì nữa.

Sau lần trải nghiệm đầu tiên, bạn có cảm thấy mình sẽ thích biểu diễn, hoặc là có một khái niệm nhất định về biểu diễn không?

Lúc đó chỉ muốn chạy trốn, nhưng không có cách nào cả. Thật ra niềm tin đều là tự mình cho mình, ví dụ như tôi khi đó lần đầu đóng phim, vẫn có người ấn tượng tốt, bảo rằng lần đầu tiên em quay phim à, cho bạn một vài niềm tin, anh ta cảm thấy bạn thật sự lần đầu quay phim sao, cũng nhanh đấy, người ta dạy bạn chút là bạn đã hiểu rồi, khi đó bạn tự cho mình tự tin, hóa ra mình cũng phù hợp đó. Rồi người ta sẽ hỏi bạn, bạn có hứng thú sau này theo nghề diễn viên không, chính là đem đến cho mình sự tự tin.

Bạn đã bao giờ gặp phải thời điểm không thể khóc chưa? Không tìm được cảm giác?

Lúc không thể khóc à, có đó, chỉ có nước mũi. Đôi khi mùa hè quay phim, bạn luẩn quẩn trong phòng, lượng nước đã bốc lên, cuối cùng chảy ra, thật sự khó chịu đến sưng cả mắt, nước mũi chảy ra, vì lượng nước của bạn đã bay hết rồi.

Bạn đóng phim chủ yếu dựa vào gì?

Tưởng tượng, trí tưởng tượng của tôi khá phong phú đó, bạn biết tại sao trước giờ tôi không chơi game không, là vì tôi cảm thấy game đối với tôi là chân thật, tôi cảm thấy thật sự có người đang truy sát tôi, tôi thật sự không dám chơi game, tôi sợ chết.

Lúc mới bắt đầu đóng phim có ai bên cạnh bạn không? Bạn có cảm thấy cô đơn hoặc bơ vơ một mình không?

Dường như không có người của công ti đi, chỉ là đưa tôi đến đó, tự mình đi quay phim. Có chứ, tôi cảm thấy hồi đó mắc chứng trầm cảm rồi, nói một chút, đương nhiên không phải thật sự bị trầm cảm. Rất kìm ném, bạn biết đó, lần đầu đến Hoành Điếm, một thị trấn nhỏ, lúc đó trời không đẹp, lại giữa lúc năm mới, đem tôi bỏ ở trong đoàn phim, không có cảnh quay, tôi cứ đợi ở trong đó. Thị trấn đó nhỏ, ngày nào trời cũng đen nghịt, tôi lại không quen thuộc, không biết ăn gì, cho nên không ăn gì mấy. Có một lần tôi về Thượng Hải, vì trước đây mọi người đều sẽ nói em gầy rồi, tôi lần đó thật sự cảm thấy mình gầy thật, là sự thật đó, tâm trạng rất uất ức.

Còn một điểm nữa, vì khi đó cũng coi như là một công việc khá lớn khi bạn rời làng, cùng là lần đầu tiên đóng phim, bạn có cảm thấy đây là một bước nhảy vọt khá lớn không? Kể cả việc mọi người nhìn nhận bạn thế nào, vì trong hoàn cảnh lúc đó, thần tượng kiểu Nhật hoặc thần tượng đào tạo được coi là lớp đầu tiên, bạn lại là một đại diện trong số đó.

Nhưng nói thật thì khi bạn vào đoàn phim, người khác không biết bạn là gì cả, đoàn phim nhiều người như vậy, không ai biết bạn đang làm nghề gì, chỉ biết bạn là diễn viên, bạn đến đóng phim, không biết bạn sao lại là thần tượng, sao lại đến đóng phim. Không phải tất cả mọi người đều biết bạn, trừ những người sáng tạo chính biết bạn là thần tượng, các nhiếp ảnh gia khác sao biết được bạn đang làm gì.

Nhân khí hồi đó cũng coi như không tệ.

Nhưng không phải ai cũng lên mạng, cũng không phải các cô các chú đều lên mạng, cảm giác các anh quay phim cũng không lên mạng nhiều, họ cũng không quan tâm mấy thứ đó, bạn là diễn viên, bạn đến để đóng phim.

Hiện giờ sau khi bạn đã đóng rất nhiều phim, vẫn sẽ có người thấy bạn rồi nói: Tôi biết cô, mỹ nữ 4000 năm đúng không? Bạn phản ứng thế nào khi vừa gặp những bình luận này?

Cũng sẽ có. Lúc mới đầu, tôi quên rồi, có lẽ là khá ngại ngùng. Tôi cũng không biết khi đó tôi cảm thấy thế nào. Chuyện khó nhất, có lẽ mỗi chuyện đối với tôi đều khó cả, khó như trong tưởng tượng. Tôi không phải là người ngay từ đầu đã đem chuyện này nghĩ theo hướng đẹp đẽ, tôi nghĩ theo hướng xấu trước, đều ở trong tưởng tượng của tôi.

Tôi hỏi Ngu tổng bạn đã từng khóc chưa, anh ấy nói có thể nhớ lại mấy năm nay, khi cái danh mỹ nữ 4000 năm xuất hiện, bạn thật sự suy sụp đau khổ. Bạn có cảm thấy uất ức không?

Từ rất sớm, có lẽ con người tôi không thể thù hận, chuyện lớn như vậy, khi đó cảm thấy chuyện thần kì gì thế, khi đó phần lớn là mơ hồ, chuyện gì vậy nhỉ? Là tâm trạng như vậy. Cảm giác khi đó là "what?" (Gì vậy?), che hết đi tất cả cảm xúc của tôi.

Khi nào thì bạn thật sự buông bỏ cái mác này? Lúc đó bạn có lên Weibo tìm kiếm bản thân mình không? Bạn thích bản thân mình không?

Dần dần thôi, vì tôi là người thuộc kiểu thời gian có thể chữa lành, thời gian có thể mang đi rất nhiều thứ. Tôi không tìm kiếm bản thân mình, tôi không thích tìm kiếm bản thân mình, tôi ngược lại yêu bản thân mình hơn.

“Phần lớn đều là một mình phấn đấu”

Đối với dung mạo hay nhan sắc, đặc biệt là trong cái nghề mà nhan sắc được coi là số một, thái độ của bản thân bạn như thế nào? Với bạn mà nói, trình độ chiếm bao nhiêu phần quan trọng?

Bạn duy trì vẻ đẹp đồng thời nâng cao năng lực của bản thân. Chưa nghĩ đến vấn đề này, chiếm bao nhiêu phần trăm, trong lòng tôi luôn cảm thấy phải đề cao năng lực của bản thân là quan trọng hơn cả, vì tôi là người yêu thích người có tài, cho nên đôi lúc người có tài mới có thể thu hút được tôi.

Bạn đối đãi với tình hữu nghị hiện tại của bạn thế nào? Bạn có cảm thấy bạn chọn nghề này hoặc là thân phận này, sẽ khiến bạn mất đi một vài tình bạn bình thường không?

Tình bạn bình thường thì vẫn có, cũng có kiểu quen biết trước đây, bạn trong trường, bạn cùng khu nhà, cũng có, chỉ hơi khổ não chút là mọi người không thể gặp nhau thường xuyên, muốn đi du lịch, muốn đi dạo phố gì đó, cũng chịu luôn.

Tâm sự hiện giờ của bạn, buồn phiền, vui vẻ, đau khổ, bạn nói với đối tượng nào đầu tiên?

Tôi không nói cho bạn đâu. (Bạn tự mình tiêu hóa, không chia sẻ sao?) Rất ít khi tìm người chia sẻ. (Bạn không có nhóm chị em buôn chuyện với nhau à?) Tôi không có nhóm, thảm thật. (Vậy cách bạn giải tỏa cảm xúc là gì?) Tôi cảm thấy cách tiêu hóa tốt nhất là để thời gian từ từ qua đi, chuyện này kết thúc, chúng ta lại tiến lên, bỏ nó lại phía sau, có lẽ dần dần quên đi là cách tốt nhất.

Đây là chạy trốn sao?

Cũng ổn, tôi đã trải qua rồi, sao lại coi là chạy trốn được. Chuyện đó đã qua đi rồi, chuyện đã qua rồi thì không tính nữa, cuộc đời vẫn còn dài.

Nhìn thấy trong bài hát Cô Độc Cùng Thơcủa bạn có viết đến hành trình tâm tưởng mấy năm nay.

Đó là ca từ do chính thầy Cam Thế Giai viết ra, nhất định muốn tôi hát. (Ca từ này bạn và ông ấy có thảo luận qua không?) Không có. Ca từ là tôi trong nhận thức của ông ấy, khá là chân thực, bài hát này viết cho tôi, nhất định muốn tôi hát. Cũng có những sự cảm động lây.

Bên trong có nói đến, sau khi những người bạn tốt rời đi hoặc sau khi nổi tiếng, thật sự cũng rất cô đơn. Bạn đối với phần nào có cảm động nhiều hơn?

Cảm giác cô đơn, phần lớn đều là một mình phấn đấu. (Bạn nhiều lúc vẫn phải tự mình đối mặt với những chuyện này?) Đúng, tự mình đối mặt với sóng gió. (Bạn ở trong vòng đó có sợ hãi không?) Có lẽ là không.

Tôi thấy trong phỏng vấn bạn có đề cập đến việc muốn đứng vị trí Center, từ nhỏ muốn đứng vị trí Center.

Tôi có lẽ chưa từng nói từ nhỏ muốn đứng ở Center, tôi có lẽ từ nhỏ đã đứng ở Center, hoàn toàn khác nhau. Chắc chắn có một chút tế bào nghệ thuật, vì từ nhỏ trong nhà là, bố tôi thích ca hát, mẹ tôi thích khiêu vũ.

Cho nên từ nhỏ bạn đã có ý thức rất rõ ràng muốn được chú ý theo dõi?

Hồi mẫu giáo tôi rất ghét ca múa, thường trốn tránh việc như vậy, hồi đó mọi người đều ca múa, cuối tuần cũng ca múa. Tôi nói với mẹ cuối tuần không có lớp học, kết quả lúc mẹ tôi đi dạo phố, ngang qua trường mẫu giáo, thấy mọi người đang nhảy, mẹ tôi hỏi chuyện gì vậy, sao con không đi. Hồi nhỏ rất không thích, lên tiểu học, bắt đầu thích ca hát, bắt đầu tham gia chương trình văn nghệ của trường, đến mức thành tích tụt dốc, mẹ tôi nói với chủ nhiệm lớp, "không thể để nó tham gia chương trình gì nữa", đến mức độ như vậy. Từ tiểu học bắt đầu yêu thích ca hát nhảy múa.

Bạn cảm thấy bạn là người thích biểu hiện không? Nắm lấy tất cả cơ hội để thể hiện bản thân.

Không phải, tôi kiểu như cho tôi cơ hội là tôi sẽ biểu hiện thật tốt, không cho tôi cơ hội thì tôi sẽ không cố ra mặt, vì tôi cảm thấy ngại, vì tôi không thích người khác dùng ánh mắt kì lạ để soi xét tôi.

Cái này thật khó tránh, nhất là khi bạn làm nghề này.

Đúng, không còn cách nào cả, giả vờ không thấy. (Bạn có cảm thấy bạn là người tự tin không?) Tôi cũng không biết, nói không chuẩn. Tôi cũng không chắc rốt cuộc suy nghĩ thế nào, có lẽ tính là vậy. (Có những lúc không tự tin không? Nếu không chắc chắn, vậy nghĩa là có hai trường hợp) Bất kể là chuyện gì, tôi sẽ nghĩ đến mặt tốt trước, rồi nghĩ đến mặt xấu, lúc này tôi chắc chắn là không tự tin, nhưng nhiều lúc tôi lại tự tin, khi bạn hoàn thành việc này nghĩa là tự tin, nhưng trước đó bạn lại không hề tự tin.

Hiện tại chọn vai diễn đều là bạn lựa chọn à? Bạn khá rõ ràng muốn diễn đề tài gì hoặc nhân vật nào à?

Cũng có xem. Cũng có sở thích riêng, muốn quay loại nào, ví dụ như vai phản diện mê người.

Bạn định nghĩa vai phản diện mê người như thế nào?

Tuy rằng là vai phản diện, nhưng tôi vẫn thích cô ấy. (Bạn có thể cho một ví dụ không? Vai diễn Tuyết Phi Sương cũng tính là vai phản diện, khi đó cũng là một vai diễn nhiều người đứng về phía cô ấy.) Tôi cũng không biết mọi người nghĩ thế nào. (Cảm thấy cô ấy rất thảm, vừa rất đáng thương, vừa rất si tình.) Hình tượng si tình tôi không muốn. (Tại sao?) Không biết, có lẽ là thói quen. Rất nhiều thứ cần cảm giác tươi mới, tôi cần cảm giác tươi mới, có lẽ nguyên nhân là do sao Song Tử. Không muốn yêu trong phim nữa, vẫn muốn thứ gì khác, nếu không sẽ hết tinh thần, mỗi ngày đều là thứ như vậy.

Lúc này có một vai diễn cực kì khó nắm bắt, nhưng lại thu hút bạn, bạn có loại trừ ý kiến của công chúng, nói rằng tôi muốn nhận nó không?

Có. (Hiện giờ có gặp trường hợp này chưa?) Chưa, tôi chỉ là nhân viên nhỏ thôi. (Bạn là người có tiếng nói nhất trong phòng làm việc à?) Có quyền phát biểu, nhưng vẫn là nhân viên nhỏ. (Bình thường nhân viên xưng hô với bạn thế nào?) Thật là kì lạ, gì cũng gọi được. (Họ có gọi bạn là Cúc tổng không?) Có, gọi nhiều đâm ra tôi nghe có cảm giác vui nhộn.

Vì trước đây bạn có mua Startbucks cho fans, kể cả tôi phỏng vấn đạo diễn Hoàng Tử Nhiên, ông ấy nói bạn và nhân viên rất hòa hợp với nhau.

Bởi vì nhân viên thường xuyên ở cạnh tôi. Tôi cảm thấy họ chăm sóc tôi nhiều hơn.

Vai trò của bạn ở trong nhóm thiên về chị đại hay là một người được chăm sóc?

Đều không phải, trung gian thôi, rất bình thường, không có chăm sóc đặc biệt, không có gì quá đặc biệt cả.

Trừ những cách xã giao hoặc là phương thức, bình thường muốn biểu đạt sự thân thiện hoặc lòng tốt với một người, bạn sẽ dùng cách nào?

Chia sẻ cho bạn thứ mà tôi thích.

Vì trong hiểu biết và tưởng tượng của chúng tôi, bạn vẫn là cuộc sống nữ nghệ sĩ, chúng tôi là cuộc sống người bình thường, bạn có làm những việc mà phần lớn con gái hay làm không? Ví dụ như mua đồ online, ngắm nam nghệ sĩ?

Sao có thể không mua đồ online chứ, nam nghệ sĩ cũng được, tôi chủ yếu nhìn các nữ nghệ sĩ, nhưng các bạn đừng nghi ngờ điều gì nha.

Bạn nhìn nữ nghệ sĩ là để thưởng thức tác phẩm của cô ấy hay là gì?

Đều sẽ thấy, ai cũng thích thưởng thức cái đẹp. (Bạn đứng ở góc độ người thưởng thức hay là vì cô ấy là đối thủ của bạn?) Thưởng thức cái tốt của một người theo cách rất bình thường. (Bạn không nhìn trai đẹp à?) Làm sao nhìn trai đẹp? Tôi không biết. Ví dụ như một bộ phim, tôi có lẽ quan tâm nữ chính hơn, không quan tâm nam chính, không biết tại sao, từ nhỏ đã vậy rồi, vì hồi nhỏ xem phim, tiên nữ gì đó, càng thích con gái hơn, căn bản không để ý trong phim có những nhân vật nam nào, chỉ để ý con gái trang điểm rất đẹp. Con trai thì tôi xem trọng tài năng hơn.

Hay là kể vài câu chuyện đặc biệt buồn cười?

Cũng được, tôi rất thích thầy Thẩm Đằng, vì thật sự rất hài hước. (Nếu để bạn đi thử thách một phim hài, bạn có vui lòng không?) Đương nhiên vui lòng rồi, tôi rất hài đó, tôi còn chưa đủ hài à? (Nếu nhân vật đó là diễn viên hài, không đẹp, phải trang điểm xấu thì sao?) Nhân vật có thú vị, thật sự có thể đó, tôi thích những điều thú vị. (Bạn có thể vứt bỏ những gánh nặng này?) Bình thường, nhân vật bạn diễn, đó không phải con người thật của bạn.

Bạn hiện giờ đã hoạt động solo rồi, vẫn phải tuân thủ những quy định của công ti chứ?

Công ti có quy định gì? (Ví dụ như không được yêu đương.) Có quy định cho tôi à, hiện tại không có. (Bạn có kì vọng vào tình yêu không?) Có chứ. (Ngu tổng nói, cảm giác của bạn đối với tình yêu đều viết trong ca khúc Tình Yêu Vội Vàng) Hahahaha, Anh ấy thật hài hước. Đơn thuần chỉ là một bài hát sôi động đáng yêu mà thôi.

Bạn có cảm thấy yêu đương sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp?

Thật khó để tôi nghĩ đến vấn đề này. Nhưng nói thật, nhắc đến chuyện này lại phải nói đến chuyện kia, bạn đề cao bản thân bạn, tôi hi vọng là mọi người nhớ đến tác phẩm của bạn nhiều hơn, chứ không phải con người bạn như nào đó. Lúc đó nếu như yêu đương, người ta sẽ cảm thấy cô ấy mặt nào cũng xuất sắc, tôi sẽ thưởng thức cô ấy, cô ấy như nào đó, tôi cũng không để ý, tôi để ý tác phẩm của cô ấy, đó là tình huống tốt nhất. Khi bạn đem lại cho công chúng nhiều thứ rồi, người ta cũng không để ý cuộc sống của bạn, chuyện yêu đương nhỏ nhặt người ta cũng không quan tâm, chỉ quan tâm liệu có tác phẩm tốt hơn cho mọi người không, để người ta mong đợi.

“Fans là những người bạn lâu năm không gặp”

Bạn thấy quan hệ giữa bạn và fans là gì? Bạn coi họ là gì?

Bạn bè, bạn bè lâu năm không gặp. (Bạn hiện giờ vẫn không trả lời tin nhắn của họ à?) Không trả lời, chúng tôi vẫn dùng cách của chúng tôi để giao lưu với họ. (Bạn là người nguyên tắc mạnh mẽ vậy à? Hiện tại có trải qua chuyện gì, hoặc là chịu đả kích gì mà thay đổi nguyên tắc không?) Bây giờ nói chuyện nhiều hơn rồi, đó là điều duy nhất thay đổi. (Trước đây hoàn toàn không nói chuyện sao?) Phải, cũng không hẳn là hoàn toàn, chỉ là không biết nói sao, hiện tại có thể nói một chút rồi. (Khai phá bản thân một chút, chuyển biến này do dần dần mà quen.) Năm tháng tích lũy. (Tính cách này của bạn, như bạn nói, thật sự không quá thích hợp với những gameshow, chương trình thực tế.) Đúng, trừ khi có cơ hội thích hợp, bằng không tôi sẽ không ép buộc mình đi.

Trước lúc phỏng vấn chúng tôi đã xem rất nhiều tài liệu, tôi cảm thấy bạn hiện giờ, so với lúc vừa ra mắt, hình tượng trước công chúng hoặc trước truyền thông đã tự tin hơn.

Làm nghề này lâu rồi, chắc chắn quen rồi, biết được quy trình rồi, quen thuộc rồi, thời gian lâu sẽ quen, chắc chắn sẽ điềm tĩnh hơn nhiều.

Phát triển đến bây giờ, chuyện bạn quan tâm nhất là gì? Bạn sẽ để ý mọi người bình luận bạn từ những góc độ nào?

Chủ yếu là bình luận kiểu nào cũng đều nghe cả rồi, cho nên tôi thấy đối với tôi đã không quan trọng nữa, không còn để ý người ta muốn thế nào, tôi đã nghe đủ kiểu bình luận rồi.

Cho nên bây giờ bạn hoàn toàn không quan tâm những thứ trên mạng nữa?

Hoàn toàn không quan tâm. (Không dễ dàng làm được điều này.) Tại sao bạn lại thêm ấm ức cho bản thân, tại sao hàng ngày phải xem những thứ đó? Thật ra nhiều người đều như vậy, bạn phải đi xem, xem rồi lại buồn bực, hà tất như vậy, tất cả ấm ức của mình, những chuyện sinh hoạt hàng ngày của mọi người đã đủ buồn phiền rồi, tôi không muốn rước thêm buồn phiền nữa.

Bạn có cảm thấy mình là kiểu đào tạo phát triển không?

Có, từ một người không biết nói chuyện trở thành một người biết nói chuyện. (Chỉ là phương diện nói chuyện thôi à?) Còn có kinh nghiệm sân khấu, kinh nghiệm diễn xuất, dần dần trưởng thành, chắc chắn là kiểu đào tạo phát triển. (Bạn có thể miêu tả bản thân trong mắt chính mình không?) Không miêu tả được, không miêu tả tôi trong mắt mình như thế nào được, chứng ám ảnh cưỡng chế đi, ép buộc bản thân phải làm tốt mọi việc.

Nghe nói bạn rất dưỡng sinh, bạn không thể quá thức khuya đúng không?

Tôi trước giờ không thức khuya, nhưng vẫn phải thức khuya. (Nhưng công việc của bạn cũng khá nhiều để phải thức khuya?) Uống cà phê. (Buổi tối?) Phải. (Nếu gặp cảnh quay đêm thì sao?) Uống cà phê. (Ngủ không tốt sẽ có những ảnh hưởng gì?) Thần trí không tỉnh táo.

Năm nay có phải cực kì bận rộn không? Hay là trạng thái như vậy đã kéo dài một thời gian rồi?

Cũng gần như vậy, lúc bận là bận đến chết luôn, rảnh rỗi thì đi ngủ.

Bình thường có sở thích nào khác không?

Sở thích của tôi là ngủ, ngủ dậy xem ti vi, ăn lẩu, rất đơn giản, không có gì cả, hoặc là đi công viên Disney, những nơi kiểu như vậy.

Nghe nói bạn đi New York đều tìm ăn món Tứ Xuyên, ăn cay có ảnh hưởng gì với bạn không?

Phải, ngày nào tôi cũng ăn món Tứ Xuyên. Tôi là người Tứ Xuyên. Người Tứ Xuyên dáng nhỏ, da dẻ cũng tốt.

Rất nhiều người không muốn thoát ra khỏi vùng thoải mái, có vẻ bạn không giống như vậy, lần gần nhất bạn khóc có còn nhớ không? Hoặc là lần gần nhất rất không vui vẻ?

Chuyện không vui, có những lúc không tồn tại chuyện khiến bạn không vui, tôi thường đi tìm hiểu, nội tiết tố nữ vẫn đang phát triển, giai đoạn đó, nội tiết tố khiến cảm xúc của bạn tăng lên, không thể nâng cao tinh thần, bạn sẽ cảm thấy sao mình thảm vậy, sẽ khó chịu, qua vài ngày, tâm trạng lại tốt lên, cảm xúc lại lên cao mấy ngày liền. Tôi thật sự đã xem video này, rồi đi tìm kiếm, luôn có thời gian đó, hơn nữa không phải vì một điều gì cả, chỉ là cảm xúc của bạn tụt xuống, tụt xuống không giải thích được.

Nữ thần tượng kiểu Nhật ở Trung Quốc

Nhật kí rời SNH48

Từ người bình thường được mài giũa thành thần tượng, ở trong nhóm vượt mọi chông gai bước lên đỉnh cao nhất, vì không để vòng tròn nhỏ này kìm hãm đến chết, buộc phải thoát khỏi vòng vây, nhưng cũng đồng nghĩa là không thể không làm lại từ đầu, đây là hoàn cảnh khó khăn mà các cô gái rời khỏi sông Seine phải đối mặt.

Các cô gái trong chương trình tuyển chọn năm nay Thanh Xuân Có Bạn 2, Sáng Tạo Doanh 2020đều có tuyển thủ đến từ Ti Ba Media, khác với các thực tập sinh khác, trước bảng tên của họ có ghi: SNH48. Đây là nhóm nhạc nữ thần tượng kiểu Nhật nổi danh trong nước, luôn dùng "kiểu Nhật", "thiểu số", "thần tượng nữ" làm một hệ thống tự thành đặc sắc.

Lần này, SNH48 dường như đã phá bỏ trạng thái kìm hãm phát triển của mình, chủ động ôm lấy thần tượng thời đại tuyển chọn chiến quốc,  thoát khỏi vòng vây. Ba năm trước, Cúc Tịnh Y, đại diện tiêu biểu nhất của nhóm này đã tiến hành một bước, hoạt động solo bước vào giới giải trí.

Trong thần thoại kinh thánh, nhà tiên tri Moses đã dẫn dắt các giáo đồ thoát khỏi số phận bị bắt làm nô lệ, bước qua vùng hoang dã, vượt khốn khổ đến với miền đất hứa. Còn thực tế, trong kiểu Nhật, kiểu Hàn, quê hương của những cuộc hỗn chiến thần tượng trong giới giải trí, Cúc Tịnh Y đại diện cho nữ thần tượng đào tạo kiểu Nhật, cũng chính thức rời khỏi "sông Seine" (vì đồng âm với SNH, fans cũng gọi nhóm là sông Seine), tìm kiếm một hướng đi khác.

Thần tượng mặt đối mặt

Tiểu Trác vẫn còn nhớ lần đầu tiên xem SNH48 biểu diễn ở hiện trường, ở một lễ hội Anime tại Thượng Hải, hai đội đến từ SNH48 đã biểu diễn mở màn sự kiện. Trước đây, Tiểu Trác chỉ biết ở Nhật Bản có một nhóm nhạc nữ tên là AKB48, đây là lần đầu tiên cô ấy biết, hóa ra Trung Quốc cũng có nhóm nhạc thần tượng kiểu như vậy, dường như trong chớp mắt, cô ấy bị thu hút bới các cô gái trên sân khấu, "thật xinh đẹp, chỉ cần gương mặt thôi cũng đủ khiến người ta lọt hố rồi."

Nhân cơ hội này, cô ấy lại từ Hàng Châu đến Thượng Hải xem buổi công diễn của các cô gái, từ đó trở thành fan. Mà tình yêu đầu tiên Đao Đao dành cho SNH48 cũng giống như AKB48, trước đó anh ấy là fan của AKB48, nhưng do khoảng cách địa lí nước ngoài xa xôi, anh ấy bắt đầu theo sự dẫn dắt của bạn bè, chuyển sang SNH48 nội địa, từ các buổi trực tiếp công diễn trên mạng từng bước lọt hố.

Năm 2005, nhà sản xuất nổi tiếng người Nhật Akimoto Yasushi ở Akihabara thông qua tuyển chọn thành lập một nhóm nhạc thần tượng nữ quy mô lớn AKB48, chỉ sau vài năm, nhóm liên tục xuất hiện trong Ca hội đỏ trắng của Nhật Bản, phá kỉ lục doanh số bán đĩa, trở thành thần tượng quốc dân danh xứng với thực của Nhật Bản, lên ngôi vương tọa của thần tượng hiện thời, một lần được truyền thông gọi là  động lực của nền kinh tế thần tượng Nhật Bản.

Năm 2012, "mô hình AKB" vượt đại dương, Ti Ba Media coi SNH48 là nhóm nhạc nữ thần tượng nòng cốt ra đời đúng thời điểm ở Trung Quốc. Mặc dù vài năm sau đó, Ti Ba Media tuyên bố tách khỏi công ti AKB, nhưng các cô gái thần tượng trong nhóm vẫn mang gen "thần tượng kiểu Nhật" - số lượng thành viên cực lớn, chia thành các nhóm riêng biệt, định kì công diễn cùng fans ở nhà hát, cùng với phương thức tổng tuyển cử hàng năm quyết định thứ hạng nhân khí thành viên -- vẫn là DNA nổi trội khác biệt với các nhóm nhạc thần tượng khác.

"Từ góc độ tâm lí học mà nói, khi một nhóm các cô gái trẻ ở cùng nhau, thực tế mọi người sẽ không quan tâm cụ thể một cô gái nào có phù hợp vẻ đẹp tiêu chuẩn hay không, mà là giảm bớt sự chú ý vào chi tiết, cảm nhận được vẻ đẹp thanh xuân một cách tổng thể. Họ đem sức sống và vẻ đẹp thanh xuân vào trong một nhóm, mỗi người họ đều có sức tương tác mạnh mẽ, họ có thể tương tác với các nhóm người khác nhau." Theo phân tích của tiến sĩ tâm lí học Tào Tuyết Mẫn từ trường đại học Phúc Đán.

Bí quyết thu hút fans ngoài sức sống của tuổi trẻ, phương thức công diễn cố định ở nhà hát và phân đoạn bắt tay đặc biệt, triệt để thu hẹp khoảng cách giữa thần tượng và fans. Các thần tượng không phải cao cao tại thượng, không phải nhân vật thần hóa xuống phàm trần, họ giống như những cô gái đẹp gần gũi hơn. Trước nay khoảng cách phải dựa vào tưởng tượng mới có thể bồi đắp tình yêu và sùng bái, trở thành sự tồn tại chân thật có thể tiếp xúc, có thể cảm nhận ở hiện trường.

"Với phương thức mặt đối mặt này, fans và thần tượng sẽ gắn bó sâu sắc hơn." Tiểu Trác cảm khái, ngoài việc nhìn thần tượng biểu diễn trên sân khấu, fans thậm chí có thể thông qua một số hoạt động ngày thường để giao lưu với thần tượng. Hình thức phổ biến nhất là buổi bắt tay, fans thông qua mua sản phẩm sẽ có thời gian tương ứng để bắt tay giao lưu với thần tượng.

Là một fan trung thành của Cúc Tịnh Y, Tiểu Trác có nhiều lần tiếp xúc gần gũi với thần tượng trong buổi bắt tay, đôi lúc họ sẽ nói chuyện những cái nhìn về kế hoạch tương lai, có khi chỉ đơn thuần chia sẻ với nhau bộ phim đang theo dõi, cảm giác sau khi xem. "Cảm giác này là người bạn trong quy tắc, quy tắc (ví dụ như không được liên lạc riêng) nhất định phải tuân thủ, không thể vượt giới hạn, nhưng trong phạm vi quy tắc cho phép, quan hệ của mọi người là bình đẳng, không có ai cao hơn ai."

Trò chơi phát triển thần tượng

Trần Trần từng có lần đến buổi công diễn vẫn còn nhớ cảm giác rung động ở hiện trường khi đó, các cô gái trên sân khấu nỗ lực ca hát nhảy múa bài hát và vũ đạo đã luyện tập chăm chỉ, còn fans dưới sân khấu chỉnh tề đồng nhất dùng cả thân thể để cổ vũ, dùng nhiệt tình toàn thân hô ứng với thần tượng trên sân khấu, trên dưới sân khấu hình thành sức cộng hưởng mạnh mẽ, cả hiện trường bao trùm bởi một bầu không khí cuồng nhiệt.

Cảm giác hợp thành này, hình thành trên quy tắc hoạt động đặc biệt và sự hiểu ý giữa fans và thần tượng. Fans của SNH48 có rất nhiều trải nghiệm độc đáo: làm sao mua vé vào xem công diễn, làm sao giành vị trí hàng ghế đầu, cách giao dịch với hội phe vé, cách cổ vũ, khẩu hiệu tiếp ứng ra sao, trong buổi bắt tay sắp xếp thời gian chụp ảnh như nào...

"Nghệ sĩ thường quá đơn lẻ, trừ xem phim, nghe nhạc, xem sân khấu ra thì không có gì khác, có quá ít cách vui chơi, các khối của hệ 48 quá nhiều, đó không chỉ là theo đuổi thần tượng, nó giống hơn là trò chơi mô phỏng phát triển người thật quy mô lớn, chúng ta có thể trải nghiệm các cấp độ và bản sao khác nhau, thậm chí tham gia vào cùng khai phá, cảm giác đắm chìm này thật tuyệt", Tiểu Trác nói, "nó là một hệ thống văn hóa tự có, làm quen và cảm nhận toàn bộ quá trình cực kì thú vị."

Tào Tuyết Mẫn hình dung mối quan hệ này là: gần gũi và đồng hành. "Thần tượng kiểu Nhật khác với hình mẫu Hàn Quốc, các nhóm nhạc thần tượng Hàn Quốc thiên về hướng tạo thần thái giống nhau, nhưng thần tượng kiểu Nhật lại theo đuổi sự gần gũi và đồng hành. Bản thân sự tiếp xúc cố định trong mong đợi, sẽ cho người ta cảm giác an toàn rất lớn, tiếp xúc mặt đối mặt này sẽ tăng thêm sự yêu thích, tăng thêm sự liên kết giữa fans và thần tượng."

Năm 2013, nhóm vẫn chỉ dựa vào một số sân khấu thương mại và chương trình giải trí nhỏ trên mạng để cố gắng chống đỡ, đến năm 2014 bắt đầu cố định công diễn ở nhà hát, nhóm dần dần có lượng fans nội địa đầu tiên, với sự ra mắt các buổi trực tiếp công diễn trên nền tảng trực tuyến Tieba, fans dần dần tăng lên. Một lượng lớn fans không chỉ giúp nâng cao thu nhập của nhóm, mà còn mang đến khả năng thăng tiến cho các cô gái nguyên bản bình thường, họ từ chỗ nhà hát chỉ có thể tiếp nhận vài trăm người bắt đầu hướng tới màn ảnh truyền hình, tổng tuyển cử còn chuyển đến sân vận động sức chứa hàng vạn người.

Trên con đường đến với "giấc mơ", fans và thần tượng trở thành một khối cộng đồng ràng buộc chặt chẽ với nhau, họ cùng nhau trưởng thành, cùng nhau hoàn thành bước phát triển. Và mối quan hệ thân thiết này càng được phản ánh sinh động qua những lần tổng tuyển cử.

Trong nội bộ SNH48, thực hiện những "luật rừng" tàn khốc, đặc biệt là tổng tuyển cử nhân khí mỗi năm một lần, đó chính là một lần kiểm nghiệm nhân khí quy mô lớn trong nhóm. Số lượng bình chọn của fans quyết định xếp hạng thành viên và mức độ phân phối tài nguyên.

"Chỉ có bỏ ra nhiều tiền hơn, chiếm được vị trí tốt hơn mới giành được nhiều tài nguyên." Đao Đao hiểu rõ phương thức này, hai lần tổng tuyển cử, anh trước sau luôn tích lũy bỏ phiếu một lượng lớn tài nguyên cho Cúc Tịnh Y. Là công thần phía sau chiến thắng của Cúc Tịnh Y trong tổng tuyển cử lần ba, lần tổng tuyển cử đó Vương Tiểu Trác cũng hao tổn không ít tài lực và nhân lực.

Giúp thần tượng giành quán quân với số phiếu cao, không chỉ dựa vào một fan đơn lẻ điên cuồng dồn tiền, mà còn phải biết làm sao đoàn kết cộng đồng fan nỗ lực bỏ phiếu cho thần tượng. Theo Tiểu Trác giới thiệu, số lượng tuyển thủ tham gia tổng tuyển cử mỗi năm khoảng hơn 100 người, mỗi một cộng đồng fan đều muốn thần tượng của mình đứng vị trí cao, mỗi lần đến tổng tuyển cử, là một lần "chiến tranh" quy mô nhỏ.

Trừ việc lấy danh nghĩa cá nhân tham gia bỏ phiếu, Tiểu Trác còn tham gia vào một số chiến lược gây quỹ, dựa vào hiểu biết với những người khác để tính phiếu, ước tính số phiếu của đối thủ, kêu gọi fans nhà mình bỏ phiếu, đó là việc làm cơ bản. Đôi khi cô ấy còn phải tổ chức một số hoạt động thú vị để vận động nội bộ fans tích cực bỏ phiếu. Chiến thuật tâm lí là điều không thể thiếu, nhất là trước sự tâng bốc và nhịp điệu của fans, cần phải viết một bài văn ngắn hợp lí, làm phấn chấn tinh thần của cộng đồng fan, kích thích sức chiến đấu của nội bộ. "Có vẻ giống với việc ước tính binh lực địch trong trò chơi SLG (trò chơi mô phỏng), cũng có những đòn tâm lí, thật sự khá là thú vị đó", Tiểu Trác thẳng thắn nói.

"Fans tiêu tiền cho người mình thích để họ thực hiện ức mơ, đối với fans mà nói, cũng là thực hiện ước mơ, điều này khiến fans cảm thấy bản thân mình có tác dụng với việc tạo ra thần tượng, khiến fans tăng thêm năng lực." Tào Tuyết Mẫn phân tích, "Hệ thống phát triển sẽ khiến mọi người tham gia vào, trên người thần tượng đã có hình bóng của chính họ, tính gắn kết sẽ mạnh mẽ hơn."

Cúc Tịnh Y đã chiến đấu như vậy để thoát khỏi giới hạn. Năm 2013 cô ấy mới chỉ 19 tuổi thông qua tuyển chọn gia nhập SNH48. Năm sau tham gia tổng tuyển cử, giành ngay hạng bốn. Năm thứ hai tiếp tục chiến đấu tổng tuyển cử, thành công giành hạng hai. Năm 2016, 2017 hai lần tổng tuyển cử liên tiếp giành quán quân, vị trí trung tâm không thể lung lay, khiến tên tuổi của Cúc Tịnh Y ở mức độ nào đó đồng nghĩa với SNH48.

Bước ra khỏi SNH48

Thành công của Cúc Tịnh Y, cũng trở thành minh chứng quá trình tiêu chuẩn hóa của mô hình SNH48. Liên tiếp thành công qua những lần tổng tuyển cử mang lại cho Cúc Tịnh Y lượng tài nguyên cực kì khả quan. Năm 2015, cô cùng đồng đội tham gia chương trình giải trí nổi tiếng trong nước của đài Hồ NamToàn Viên Gia Tốc, năm tiếp theo cô vào vai nữ phụ trong bộ phimCửu Châu Thiên Không Thành. Kể từ đó, thế mạnh như chẻ tre, vai nữ chính phim truyền hình, EP (đĩa mở rộng) cá nhân, chương trình giải trí, ca khúc chủ đề cuối phim và các tài nguyên khác dồn dập kéo đến.

Những công việc bên ngoài này (chỉ công việc cơ bản không thuộc nội bộ nhóm) mang đến cho Cúc Tịnh Y hào quang cực lớn, cũng mang đến cho cô sân khấu lớn và độ quan tâm vượt ngoài vòng cộng đồng fan.

Nhân khí của cô giai đoạn này cũng được nâng lên, Tiểu Trác thẳng thắn, lúc này cộng đồng fan tràn ngập người bên ngoài tham gia vào. Những người này trở thành fan vì xem phim lọt hố, có người đơn thuần vì nhan sắc, một số thì từ Hàn Quốc kéo sang, họ trước đây chưa hề theo đuổi nữ thần tượng kiểu Nhật giống như SNH48.

Tiểu Trác vẫn nhớ, năm 2014 khi cô vừa mới thành fan, cả nhà hát có hơn 300 khán giả, toàn là fan nam, chỉ có hơn chục fan nữ bao gồm cả cô, mà hiện giờ chuyện cấu thành fans sớm đã không thể kể hết trong một ngày. Người mới gia nhập cũng tạo ra một số phiền mức ở mức độ nào đó, hiện trường công diễn cổ vũ hỗn loạn không theo quy tắc, phá hỏng đồng nhất khẩu hiệu ban đầu. Trước đây fans chỉ chụp ảnh công diễn, những fans vừa mới gia nhập này còn tiện chụp ảnh đường phố vừa đưa đón sân bay.

"Fans vốn cảm thấy những người mới này đã phá vỡ trật tự ban đầu, mở màn là luôn cãi vã", Tiểu Trác giới thiệu.

Cố thủ trận địa hay tiếp tục vượt giới hạn ra khỏi sông Seine, hai con đường hình thành trước mặt Cúc Tịnh Y.

Sau khi đạt được đỉnh cao quán quân, Cúc Tịnh Y đã đạt tới ngưỡng cao nhất trong nhóm, con đường phía trước dĩ nhiên phải giật gấu vá vai, đột phá rời sông Seine dường như là lựa chọn tất yếu.

Sau khi giành quán quân hai lần tổng tuyển cử liên tiếp, cuối năm 2017 Cúc Tịnh Y thông báo không tham gia tổng tuyển cử nữa, rời nhóm và thành lập phòng làm việc cá nhân. Điều này có nghĩa là cô sẽ không dùng danh nghĩa của nhóm để tham gia công diễn và tổng tuyển cử nữa, thực tế là cô đã không cần phải tuân theo phương thức của SNH48 nữa.

"Tình hình trong nước hiện tại là hướng đi này, cô ấy không thể cả đời làm thần tượng mặt đối mặt được, nếu cô ấy không nhân cơ hội thoát khỏi khuôn mẫu nhà hát, thật khó để hoạt động." Tiểu Trác giải thích lựa chọn của thần tượng, "cô ấy vượt khỏi giới hạn cũng là điều tốt đẹp xứng đáng đối với SNH48."

Là thần tượng đầu tiên thành công hoạt động solo sau khi đạt đến đỉnh cao của nhóm nhạc thần tượng kiểu Nhật đầu tiên trong nước, Cúc Tịnh Y không có ai đi trước để có thể học hỏi, cô buộc phải trở thành người đi đầu.

Sau khi rời nhóm, cô ấy một mình tiến vào đại dương sâu thẳm của giới giải trí, đối mặt với hình mẫu hoàn toàn khác trước đây, cùng với sự cạnh tranh khốc liệt hơn. Trước mặt cô là những thần tượng được đào tạo theo mô hình thực tập sinh Hàn Quốc, những hoa đán lưu lượng phát triển trong nước, họ đều có lực lượng fans hùng hậu. Về mặt sân khấu ca hát vũ đạo, cô phải cạnh tranh với các thần tượng kiểu Hàn có nhiều năm kinh nghiệm làm thực tập sinh, mà nói đến biểu diễn, cô không xuất thân từ các lớp đào tạo, phải đối mặt với lượng lớn nữ diễn viên tốt nghiệp chuyên ngành diễn xuất.

Tất nhiên có những fans có tâm trạng phức tạp. "Đương nhiên là vui rồi, vì thông qua nỗ lực hai năm của chúng tôi, cô ấy cuối cùng đã đạt được tài nguyên tốt, phát triển tốt, chúng tôi đương nhiên vui rồi." Đao Đao nói. Nhưng các fans trung thành thật khó giấu được nỗi buồn khi cô ấy bước ra hoạt động riêng, "là phe nhà hát, trước đây ở nhà hát có thể gặp cô ấy thường xuyên, giờ cô ấy không còn xuất hiện ở nhà hát nữa, thật là buồn, đương nhiên nhìn từ sự phát triển lâu dài, chắc chắn có những tác phẩm điện ảnh xuất sắc hơn trong ngành này."

Cũng có những fans lâu năm không thể thích ứng với sự thay đổi này, không còn nhìn thấy cô ấy trên sân khấu nhà hát, buổi bắt tay cũng chẳng thể nào tiếp xúc gần gũi, thần tượng từng gặp ngày ấy giờ biến thành hình tượng hoàn hảo trước màn ảnh. Sự hiểu ý đồng nhất từng có bị phá vỡ, nhiều fans lâu năm bắt đầu dần dần chuyển hướng sang các thần tượng mới.

Tiểu Lê khi đó trở thành fan của Cúc Tịnh Y, cô bắt đầu theo dõi Cúc Tịnh Y từ bộ phimCửu Châu Thiên Không Thành, bị thu hút từ vai diễn, dần dần lọt hố.

Thời điểm đó cô ấy chú ý đến, đoàn đội hoạt động riêng của Cúc Tịnh Y vừa mới lập, đối với quy tắc vận hành bên ngoài dường như rất mơ hồ, ngay cả các fans cùng vượt ra giới hạn cũng không hiểu làm sao ứng phó thế giới bên ngoài: họ không biết cách làm số liệu, làm sao khống bình, làm sao phản hắn..., mặc dù bên trong, fans đối với buổi bắt tay, tổng tuyển cử tiêu tiền đã rõ như lòng bàn tay, nhưng đối mặt với làm số liệu trong giới giải trí nội địa, họ dường như không hiểu gì.

"Giới giải trí rất tàn khốc, cô ấy bây giờ đang đi trên đường hoa lưu lượng, thực tế áp lực vẫn rất lớn, trước đây cô ấy là thần tượng có thể mặt đối mặt, fans theo dõi offline nhiều hơn là online, nhưng giờ không giống nữa", Tiểu Lê bắt đầu gánh vác công việc tổ chức fans làm số liệu, "có cảm giác như mò tìm đá bước qua sông vậy."

Về mặt làm số liệu, đầu tư tiền bạc không hề nhẹ hơn tổng tuyển cử trước đây, hơn nữa còn phải tổ chức liên lạc giữa phòng làm việc và fans: làm sao tổ chức fans đến thăm đoàn phim, làm sao bảo đảm an toàn cho fans, làm sao phối hợp tuyên truyền sau khi phim lên sóng, làm sao vận động fans tiến hành duy trì số liệu hàng ngày.

So với những điều này, việc khiến cô mệt mỏi hơn là đối mặt với "biến động" trong cộng đồng fans, cô vẫn còn nhớ thời điểm vất vả nhất là năm 2018. Cuối năm 2017 Cúc Tịnh Y chính thức hoạt động riêng, cả năm 2018 liên tiếp quay mấy bộ phim, cuộc sống mỗi ngày dường như đều trải qua trong đoàn phim, rất nhiều fans cũ bỗng nhiên khó thích ứng với việc thần tượng có thể nhìn thấy trở thành trạng thái ẩn thân, ồ ạt tuyên bố thoát li. Thời điểm đó chưa có tác phẩm nào tiết lộ, không thu hút được fans mới, rất nhiều fans bắt đầu hụt hơi, cả cộng đồng fan bao trùm không khí lo lắng sốt ruột, thậm chí có những fans bắt đầu chống đối lại tiếp ứng hội và phòng làm việc mới thành lập.

"Lần đó thật sự fans cãi nhau ầm ĩ, chúng tôi chỉ có thể không ngừng làm công việc của fans, để fans hiểu tình hình hiện giờ của cô ấy cần phải lắng đọng, khi đó cô ấy còn tự mình đăng bài Weibo dài, với những ẩn ý nói với mọi người rằng mình vẫn ổn, mọi người hãy kiên nhẫn chờ đợi." Sau thời điểm khó khăn đó, khiVân Tịch Truyệnlên sóng, Tiểu Lê cuối cùng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm. Bộ phim phát sóng đạt hiệu quả không tệ, trực tiếp đưa Cúc Tịnh Y đến làn sóng lưu lượng mới, nguy cơ dường như đã được gỡ bỏ.

Nhưng điều có thể chắc chắn, cách thức cũ nguyên bản đã không còn tác dụng nữa, Cúc Tịnh Y bước vào giới giải trí cũng tốt, fans của cô ấy cũng ngừng lại, đều đã ý thức rõ ràng rồi.

"Cũng may là fans thay đổi mạch suy nghĩ, những thứ có thể thay đổi đều đã thay đổi rồi, những thứ không thể thay đổi cũng đã qua đi rồi." Tiểu Lê thẳng thắn.

Từng là một fan cũ trước đây, Đao Đao và Tiểu Trác cũng dần dần thay đổi. "Khi bỏ phiếu ở trong nước thật sự không tới tấp như vậy, phần lớn là lấy danh nghĩa nhóm để bỏ phiếu, bây giờ đã khác rồi. Hơn nữa những đối thủ mà cô ấy phải cạnh tranh, lượng fans so với trước đây căn bản không cùng thứ bậc, họ đều đã ra mắt nhiều năm, có rất nhiều fans, thực tế điều này với chúng tôi mà nói cũng cần phải tìm hiểu và tiêu hóa". Đao Đao thẳng thắn thừa nhận sinh lực hiện tại của anh ấy thật cạnh tranh được với số liệu của các tiểu hoa đán khác, đối với việc theo dõi Cúc Tịnh Y cũng không còn mật thiết như trong nhóm trước đây, nhưng không có nghĩa là thoát fan, "vẫn sẽ theo dõi và tán thưởng cô ấy, nhưng không còn giống như trước nữa."

Đối với Tiểu Trác mà nói, cô ấy đang cố gắng bắt kịp tiết tấu hiện tại, mặc dù phương thức quy tắc hiện tại đôi khi khiến cô cảm thấy mệt mỏi, "về mặt công việc, chắc chắn trước đây thoải mái hơn, vì ở trong nhóm, có một quy tắc trò chơi rất rõ ràng, bạn biết làm sao để hoạt động.” Nhưng bây giờ khác rồi, môi trường bên ngoài tác động quá lớn vượt khỏi tầm kiểm soát của họ, đôi khi là những "tin tức bôi đen" bất ngờ bay đến, đôi khi là những công kích ác ý không rõ nguồn gốc, đôi khi lại là những cuộc cạnh tranh lợi ích độc ác, "thật quá phức tạp, đây là chuyện fans không thể quyết định, chúng tôi cũng không có nguồn lực để đối chọi lại tư bản hoặc công ti nhà người ta."

Trước đây, fans có thể quyết định vị trí của thần tượng, tranh giành tài nguyên cho thần tượng, nhưng ở bên ngoài, rất nhiều thứ đều biến thành "quy tắc nghề nghiệp" mờ ám khó hiểu.

Khác với môi trường Trung Quốc hiện tại, Nhật Hàn có hệ thống phát triển thần tượng thuần thục, cũng có những hướng đi và nguồn tài nguyên tương xứng. Còn nội địa Trung Quốc dường như không có một mảnh đất đại chúng đủ thuần thục để chịu tải những thanh xuân và ước mơ của nhóm nhạc thần tượng.

"Trung Quốc trước mắt vẫn chưa đến thời điểm có thể tiêu thụ một thần tượng đơn thuần, cho nên thần tượng phải đi quay phim, hoặc phải dựa vào nền tảng và lực lượng thương mại lớn hơn." Tào Tuyết Mẫn phân tích.

Từ người bình thường được mài giũa thành thần tượng, ở trong nhóm vượt mọi chông gai đạt tới đỉnh cao, để không bị kìm hãm trong vòng tròn nhỏ bé, phải vượt ra giới hạn, nhưng cũng đồng nghĩa không thể không làm lại từ đầu, đó là những khó khăn mà các cô gái bước ra khỏi sông Seine phải đối mặt.

Có thể khẳng định, dù chưa rõ con đường phía trước, nhưng sau khi Cúc Tịnh Y vượt qua vùng nước cạn đầy rẫy đá ngầm, hậu bối của cô ấy nối tiếp nhau bước theo dấu chân của cô ấy, thoát khỏi vùng thoải mái, hướng tới "miền đất hứa".


[Lời nhắn của fans]

Duio App

Trước đây tôi không hiểu về từ "thần tượng", sau khi biết đến Tiểu Cúc, tôi thật sự hiểu được sức mạnh của thần tượng, lúc mới đầu thấy cô ấy trong Cửu Châu Thiên Không Thành, ấn tượng đầu tiên chỉ là trông rất xinh đẹp, điều này khiến tôi muốn tìm hiểu kĩ cô ấy hơn. Dần dần, tôi cảm thấy đã coi cô ấy là thần tượng rồi, sẽ vô thức xem Weibo của cô ấy có gì mới không, gần đây có thông báo gì không. Bất kể khi nào, ở đâu, nhìn thấy video hoặc hình ảnh của Tiểu Cúc, khóe miệng sẽ bất giác cong lên.

Mấy tháng gần thi đại học, rất mệt, nhưng chỉ cần nghe bài hát của Tiểu Cúc, cả người tôi sẽ trở nên tích cực hơn, cũng tự tin vào bản thân hơn, tôi nghĩ đây chính là sức mạnh của thần tượng. Nỗ lực của thần tượng sẽ tiếp thêm sức mạnh cho chúng ta. Tôi biết thế giới bên ngoài có những bình luận không tốt về cô ấy, tôi từng giảng đạo lí với hắc fans trên weibo tận 6 tiếng liền, chỉ cần nhìn thấy là tôi sẽ phản bác lại. Dần dần tôi phát hiện, người một khi đeo kính màu để nhìn người, sẽ không dễ dàng để bỏ xuống, tôi cũng dần học được cách làm ngơ trước hắc fans, chỉ cần cô ấy còn có fans chúng ta tiếp tục nỗ lực, tôi tin rằng những người kia trong quá trình tìm hiểu sẽ bỏ đi những điều đen tôi trong lòng họ.

Cuối cùng, hi vọng Tiểu Cúc tự chăm sóc bản thân, càng ngày càng xuất sắc!

Bính Bính cầm chai sữa

Bị kinh diễm bởi vai diễn đầu tiên Tuyết Phi Sương, đến hiện tại, hóa ra đã qua 4 năm, nhắc đến câu chuyện với cậu ấy, trừ quá trình ngắn thành fan, phần lớn là đồng hành lâu dài. Đó là bộ phim đầu tiên cậu ấy tham diễn, lúc phát sóng tôi còn đang đi học, giờ đã đi làm lâu rồi, chứng kiến cậu ấy tốt nghiệp, cũng hoàn thành tốt nghiệp của mình. Thích cậu ấy, là một phần ấm áp trong thanh xuân của tôi.

Trong ấn tượng của tôi, con đường của cậu ấy rất gập ghềnh, khi người bằng tuổi cô ấy có thể vì mấy câu hoài nghi mà khóc, cô ấy đã học được cách đối mặt với ánh dương trên bầu trời ác ý. Tôi luôn muốn nói với cậu ấy, mấy năm nay vất vả rồi.

“Thân thể nhỏ bé chứa đựng năng lượng cực lớn.” Câu này phù hợp để hình dung cậu ấy, nhưng đằng sau sức mạnh và hào quang, tôi cũng thấy được rất nhiều khát vọng, đã chịu nhiều chỉ trích, nhưng vẫn mạnh mẽ ấm áp, một cô gái cao thượng hiền lành. Phẩm chất tốt đẹp sẽ vượt qua đen tối, tỏa sáng lấp lánh, cho nên tôi nghĩ, cho dù mây đen cuồn cuộn, cô ấy vẫn sẽ có bầu trời tươi sáng của riêng mình. Còn tôi cũng sẽ tiếp tục đồng hành, luôn luôn chờ đợi.

Tiểu Long Nữ

Tháng 11 năm 2014 tôi biết đến cô ấy qua một bức ảnh, khi đó tay cô ấy cầm pháo hoa, cười rất ngọt ngào. Cấp 2 chưa có điện thoại, không lưu ảnh của cô ấy, lên cấp 3 có điện thoại rồi, lập tức lưu những ảnh trước đây vào album.

Lên cấp 3 tôi vào lớp nghệ thuật, khi đó gặp rất nhiều khó khăn, đặc biệt là năm luyện thi nghệ thuật đó cực kì áp lực, nhiều khi ca khúc đàn không giống ý giáo viên, cảm thấy ủ rũ chán nản, nhưng nghĩ đến cô ấy, niềm tin của tôi lại quay về. Giờ đã lên đại học, có lần biểu diễn thương mại đầu tiên, lại đứng trên sân khấu phòng âm nhạc của trường.

Tôi muốn nói, tất cả điều này đến không dễ dàng, không có ý chí kiên định không thể có ngày hôm nay. Cho nên, tôi muốn nói với cô ấy: "cảm ơn chị, Tiểu Cúc! Là nỗ lực của chị khiến em tự tin hơn, là trưởng thành của chị khiến em nhìn thấy giá trị phấn đấu của một người!" Con đường sau này còn rất dài, hi vọng có thể mãi đồng hành cùng chị.

Cua mùa hạ

Ngày 3 tháng 11 năm 2018, đêm hội Quốc Phong Cực Lạc ở sân vận động Tổ Chim. Lối vào sân khấu rất xa, đến chỗ ngồi thở không ra hơi,

nhìn xung quanh cực kì rộng lớn, đầu người lắc lư, một Cúc Kỵ Đông Bắc, Đêm Mưa Tiêu Tương (ID) thở dài, ngồi ngay ngắn rồi nói: "Cuối cùng cũng đến đây rồi." Tôi nghe xong trong lòng thấy cảm động, vội quay người đi, cố nén nước mắt. Đúng vậy, cuối cùng cũng đến được đây, từ nhà hát nhỏ chưa đầy 300 người ngồi, đến sân vận động quốc gia hàng vạn người. Cuối cùng cũng đến được đây. Tôi bỏ đèn LED trên người xuống, như cởi áo giáp, lấy que sáng trong túi ra, ánh sáng như binh đao, lấy pin từ người bạn đồng hành, lên đạn, chuẩn bị chiến đấu. Cô ấy lên sân khấu, cả một khu vực rực sáng ánh đèn, đồng loạt hô vang tiếp ứng, một người phong thái tuyệt vời trên sân khấu, trăm người hô vang lay động hiện trường. Hôm đó cô ấy hát rất hay, fans lâu năm 30 tuổi lặng lẽ lau nước mắt. Chặng đường còn dài, còn nhiều kì bí, cô ấy tự mình viết nên truyền kì, tôi càng tự hào vì cô ấy.

Mật Quất số 119

Tôi biết đến Cúc Tịnh Y qua chương trình Quốc Phong Mỹ Thiếu Niên, tiếng hát động lòng người, đôi mắt trong như ánh trăng dịu dàng, chớp mắt đã thu hút tôi.

Sau này càng hiểu cô ấy, lại càng bị cảm động: luôn luôn nghĩ cho fans, luôn luôn cảm ơn người bên cạnh, tỉnh táo biết rõ bản thân muốn điều gì. Cô ấy kiên trì lặng lẽ nỗ lực, nhìn tựa như mềm mại bên ngoài và mạnh mẽ bên trong, sự tương phản kì diệu này khiến tôi ngạc nhiên, cũng vì sự kiên cường của cô ấy mà đau lòng. Khi tôi lạc lối, chật vật tiến lên, là sức mạnh thần tượng của cô ấy cổ vũ tôi, khiến tôi trong bóng tối rẽ mây thấy mặt trời. Bây giờ tôi đã thành công lên làm nghiên cứu sinh, cũng hi vọng được chia sẻ niềm vui này, để Tiểu Cúc biết, vì sự tồn tại của cô ấy, nhiều người đang nỗ lực trở nên tốt hơn.

Tiểu Cúc, tôi hi vọng khi chị không có ánh dương, hãy hướng về bầu trời sao, sau khi lặn lội qua đêm tối, hãy chiến đấu để vận đổi sao dời, nhưng tôi hi vọng những thứ trên đây không đề cập đến chị, chúc chị mỗi ngày đều vui vẻ, trải qua tất cả điều tốt đẹp trên thế gian.

Sinh A Tiêu

Tôi và Tiểu Cúc “quen nhau” qua Hàn Vân Tịch trong Vân Tịch Truyện, không cần nghi ngờ, diễn xuất và nhan sắc của cô ấy khiến tôi bỏ đi thành kiến, yêu thích cô gái nhỏ nhắn vừa đơn thuần lại vừa đáng yêu.

Tôi biết con đường của Tiểu Cúc không bằng phẳng, trước khi cô ấy nổi tiếng đã phải chịu những chỉ trích không thể tưởng tượng nổi. Tuy nhiên, may mắn thay, công chúa đội vương miện dần dần dùng sự nỗ lực để đổi lấy thành công. Bạn sẽ phát hiện, cô ấy có thể nhảy múa nhẹ nhàng giữa những sự châm chọc, nhẹ nhàng kiễng chân lên, nói với thế giới này, "cho dù hít thở có là sai, tôi cũng sẽ hít thở thật mạnh, cảm nhận tất cả vẻ đẹp của thế giới." Bạn sẽ thấy, cô ấy có thể hấp thụ tinh hoa của vạn vật, từ trong vũng bùn vùng vẫy phá kén chui ra, chỉ chờ nở rộ phong cảnh tươi đẹp nhất.

"Không biết toàn cục, xin đừng bình luận, đúng sai ở thân, khen chê do người, chẳng kể thiệt hơn."

Đối mặt với những lời ác ý, cô ấy có thể chỉ lo thân mình, ung dung bình thản. Còn tôi luôn đợi cô ấy nở một nụ cười: "Thời gian có thể chữa lành cho tôi."

Phương Tương

Lần đầu nhìn thấy áo đỏ nhẹ nhàng trong Quốc Phong, mỗi động tác, mỗi nụ cười đều mang sự quyết đoán của Vương Chiêu Quân nơi biên cương, khoảnh khắc kinh diễm ánh mắt vạn năm, bắt đầu từ vẻ đẹp; trải nghiệm của cô ấy, sân khấu của cô ấy, lời nói của cô ấy, dường như ẩn chứa nhiều điều bất ngờ, đa tài đa nghệ khiến tôi say mê, là trung thành với tài hoa; từ trong góc nhà hát phát tờ rơi bị xem thường đến sân khấu Xuân Vãn rực rỡ, khiêm tốn, lịch sự chưa bao giờ lệch khỏi đánh giá của người khác về cô ấy, tràn đầy năng lượng tích cực khiến tôi say mê, là lọt vào nhân phẩm.

Cô ấy nói rằng mình vô tình vào ngành này, cô cũng nói làm việc chăm chỉ mới có vụ mùa bội thu, giống như tôi vô tình chọn ngành này, trong chú thích chứng kiến sự nỗ lực của cô ấy, sự kiên định của cô ấy cổ vũ tôi nỗ lực, giành lấy tư cách chuyên môn thuộc về mình. Cô ấy nói nhìn mặt trời, lòng cũng hiểu, tôi cũng tin ánh dương chiếu rọi tim mình, nhất cử nhất động đều là ánh dương. Sau này, tin tưởng nỗ lực của cô ấy, cũng nỗ lực để bản thân xứng đáng với sự "chiếu rọi" của cô ấy.

Trương

Nhắc đến Cúc Tịnh Y, bạn nghĩ đến điều gì?

Tôi sẽ nghĩ đến những mùa hè đó, cô ấy ở đây, mọi thứ thật tốt đẹp.

Năm 2016, tôi nằm liệt giường vì gãy xương, lúc xem video, vô tình phát hiện ra Cúc Tịnh Y, nghe ca khúc Đều Là Lỗi Của Gió Đêm, nghe hay thật, liền bắt đầu tìm hiểu về con người này.

Sau này xem lại tổng tuyển cử lần hai, "Diamond Tears", tôi thấy cô ấy không cam tâm. "Muốn làm phải làm thật tốt, muốn tranh phải tranh hạng nhất", "Có phúc cùng hưởng, có họa mình chịu."

Mùa hè khó khăn đó, là cô ấy đồng hành cùng tôi. Tôi cũng đồng hành với cô ấy giành hạng nhất tổng tuyển cử lần ba, tiếp tục lên ngôi tổng tuyển cử lần bốn. Sau đó cô ấy cũng tốt nghiệp, rời nhóm hoạt động solo. Nhờ vào nỗ lực của bản thân, bay đến vùng trời rộng lớn hơn.

Sẽ luôn luôn yêu thích cô ấy, ủng hộ cô ấy. Là một "fan giọng hát" của cô ấy, điều mong chờ nhất là buổi hòa nhạc riêng của cô ấy. Hi vọng lần gặp gỡ tiếp theo của chúng tôi, là ở buổi hòa nhạc riêng của cô ấy, trong màu biển lam, tiếp tục vẫy những que sáng cho cô ấy.

Cửu Tiểu Thiên

Tôi là Cửu Tiểu Thiên đến từ Tín Dương, Hà Nam, khi tôi còn là học sinh cấp 3, cả ngày quanh quẩn linh tinh, cảm thấy học hành và cuộc sống không có ý nghĩa gì, ngây thơ dại dột, thậm chí muốn từ bỏ mọi thứ. Nhưng khi tôi gặp cô ấy, tất cả đã thay đổi. Thật sự lần đầu tiên nhìn thấy tên của Tiểu Cúc trên QQ Âm Nhạc, tôi nghe ca khúc Tách Biệt Sai Thời Điểm, khi đó bị giọng hát của Tiểu Cúc thu hút, ở trên lớp cũng lén lén xem MV của Cúc thần. Dần dần, tôi bắt đầu hiểu về Tiểu Cúc: cô ấy, đối mặt với nghi ngờ, âm thầm nỗ lực, dùng thực lực trả lời tất cả, không chịu dừng bước, không chịu bình thường, không chịu tầm thường, không chịu tiếp nhận, không chịu bị định nghĩa, không ngừng tiến bộ, phá bỏ thành kiến, xé bỏ nhãn mác, tạo nên sự khác thường, ấm áp tươi đẹp, bình tĩnh kiềm chế, nhẫn nhịn kiên cường, kiên trì nỗ lực, điềm tĩnh, ung dung, mạnh mẽ, lương thiện, tích cực, trở thành ngôi sao đẹp nhất trong mắt tôi. Từ đó con người tôi đều thay đổi, cuộc sống cũng có động lực, trong lòng nỗ lực phấn đấu, tương lai có một ngày đến gần với Cúc thần, cho dù cô ấy có thể biết tên tôi là được, tôi đã mãn nguyện rồi. Mỗi khi tôi muốn từ bỏ một chuyện, chỉ cần nghĩ đến Cúc thần, tất cả khó khăn đều biến mất. Trong máy tính của tôi có một thư mục chuyên lưu giữ tác phẩm điện ảnh của Tiểu Cúc, mỗi lần xem phim của Tiểu Cúc đều cực kì vui vẻ. Tôi bây giờ là sinh viên đại học, chuyên ngành máy tính, tôi nỗ lực phấn đấu, lập trình một con đường trong máy tính, làm người khai phá đỉnh cao. Khi tôi có dũng cảm đối mặt với Cúc thần, tôi sẽ có dũng khí để làm bạn với cô ấy.

Khuynh Mộng Honey

Mẹ bảo rằng, thích một cô gái là muốn học cách bảo vệ cô ấy. Sau khi gặp cậu, tôi thật sự hiểu được ý nghĩa bên trong.

Kì nghỉ hè năm đó, tôi xem tổng tuyển cử lần bốn của cậu, đúng như kì vọng, cậu lại thành công giành hạng nhất, bước lên đỉnh cao. Tôi ngồi một mình trên sân thượng ôm điện thoại khóc, trong điện thoại chuyển sang biển người gào thét “Cúc Tịnh Y”, khi đó tôi biết, cậu, Cúc Tịnh Y, cậu thật sự làm được rồi!

Trước giờ cậu đều cảm thấy, người ta không thể sống nhờ kì vọng của người khác, mà phải sống để người ta cảm nhận được mọi kì vọng. Để có thể viết được tên của cậu, tôi không ngừng thay đổi phong cách viết của mình. Để có thể ghi nhớ khoảng thời gian của tôi và cậu, tôi đã quen với việc ghi nhật kí, viết bản thảo, dùng những câu bình thường hoặc tinh tế ghi lại từng vẻ đẹp trong cuộc sống. Cậu trước giờ không tranh luận, phần lớn người bên cạnh không hiểu cậu. Mỗi lần bị hỏi đến, “Cậu là diễn viên à?” Tôi luôn dũng cảm hỏi một câu. “Đúng vậy, cậu ấy là diễn viên, nhưng cũng là một ca sĩ đúng tiêu chuẩn.” Diễn viên là hành trình của cậu, nhưng âm nhạc mới là ngôi sao mà cậu theo đuổi.

Trong chương trìnhHuyễn Nhạc Chi Thành, vì để thể hiện tốt hiệu quả sân khấu, cậu khiêm tốn học hỏi nghệ sĩ hí khúc. Trong Quốc Phong Mỹ Thiếu Niên, lúc cậu đối diện với học viên, bình luận luôn là ấm áp mang theo sắc sảo. Cậu luôn đem bình luận bên ngoài biến thành động lực mạnh mẽ, nỗ lực khiến bản thân càng xuất sắc hơn.

Cậu bảo rằng fans là người đồng hành trên con đường không ngừng cải thiện bản thân của cậu. Nhưng cậu chính là tấm gương trên con đường theo đuổi lí tưởng đẹp đẽ của chúng tôi. Tiểu Cúc, kiên trì là chính mình, cậu ở phía trước dẫn đường, chúng tôi bảo vệ ở phía sau, cùng làm người ấm áp nhé!

Riki

Kì nghỉ hè năm thứ hai của cấp ba, là tổng tuyển cử lần ba của SNH48. Trong những ngày nóng nhất của mùa hè, tôi cũng bạn bè bay tới Thượng Hải xem hội diễn của họ, thời khắc MC nói "bây giờ công bố hạng nhất", tôi vừa cùng cả khán trường hét vang tên Cúc Tịnh Y vừa khóc. Ngày hôm sau đến buổi bắt tay với giọng khản đặc, lần đầu tiên tôi đối mặt với Tiểu Cúc, dùng tiếng Tứ Xuyên nói với cô ấy, năm sau phải thi đại học rồi, nhất định sẽ thi tới Thượng Hải để xem công diễn của họ. Cô ấy cười rất đẹp, bảo rằng: "Được rồi, cố lên, nhất định phải tới đó." Năm sau, tôi nhận được thư nhập học của đại học Phúc Đán, nhưng khi đó cô ấy có rất ít cơ hội để công diễn. Cuối năm cô ấy chính thức tốt nghiệp. Tôi có chút tiếc nuối, cuối cùng vẫn không thể nhìn thấy cô ấy ở nhà hát Tinh Mộng, nhưng lại cảm thất tự hào. Tôi có hồi ức cháy bỏng nhất, cũng hi vọng cô ấy có tương lai tương sáng nhất.

Vũ Tình

Lần gặp đầu tiên trong phỏng vấn tạp chí thiếu nữ, 4 năm trước Tiểu Cúc là một cô gái đáng yêu, tôi là một cô bé ngây ngô chưa trưởng thành, trong căn phòng vài mét vuông mơ về vô số tương lai, lại yếu đuối chịu khuất phục trước thực tại, đem sở thích trước kia khóa vào ngăn tủ. Lúc này, hai trang giấy ngắn ngủi khiến tôi biết đến cô gái dịu dàng những dũng cảm này, một câu nói thấm vào trái tim tôi. Cô ấy nói: "Vì giấc mơ của bản thân mà không ngừng nỗ lực, rồi sẽ có một ngày đứng trên sân khấu tỏa sáng rực rỡ."

Một năm sau, cô ấy đội lên vương miện, chứng minh rằng những cô gái bình thường cũng có thể theo đuổi giấc mơ, 4 năm sau, cô ấy tỏa sáng trên sân khấu lớn hơn, trở thành ngôi sao của tôi. Cô ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho một cô gái mông lung tự ti, nói với cô ấy rằng cuộc sống của mỗi người đều có thể vì nỗ lực mà trở nên huy hoàng.

"Chỉ cần bạn đủ đam mê, không có gì là vấn đề cả." Cảm ơn Tiểu Cúc đồng hành cùng tôi qua những năm tháng mông lung suy sụp nhất, tìm thấy hướng đi phía trước, dũng cảm tiến lên.

Rèn bước tiến lên, sẽ có một ngày hoa nở rộ.

Kentsir Hàng

Con đường khởi nghiệp luôn tàn khốc, cũng như con đường trưởng thành của Tiểu Cúc đầy gai góc, mà khi tôi đang do dự có nên đi bước này hay không, tôi đã gặp Cúc Tịnh Y, thông qua sự hiểu biết và bổ sung liên tục, thấy được tính cách của Tiểu Cúc, cảm nhận được tinh thần không chịu khuất phục của cô ấy, từ đó tôi càng thêm kiên định với con đường khởi nghiệp của mình.

Trong mắt nhiều người, theo đuổi thần tượng có lẽ là một danh từ không đúng đắn. Còn theo tôi, theo đuổi thần tượng là một hành động đầy năng lượng tích cực, theo đuổi là tinh thần, là tam quan. Sức mạnh của hình mẫu là vô hạn, đồng thời Tiểu Cúc càng ngày càng giỏi, bản thân cũng đang tiến bộ, trạng thái này cũng kiểm chứng cho ước định của chúng tôi và Tiểu Cúc: "Tin tưởng lẫn nhau, tự mình nỗ lực."

Hào quang Tiểu Cúc tỏa ra, đồng thời giành được nhiều sự công nhận, cũng bước vào phạm vi của Tuần San Nhân Vật Phương Nam, cảm ơn sự ưu ái của Tuần San Nhân Vật Phương Nam, đã mang đến cho các Mật Quất một mặt khác không ai biết đến của cô gái bé nhỏ kiên cường trong lòng chúng tôi, cũng để nhiều người biết đến một mặt đầy màu sắc của cô gái bé nhỏ đáng yêu này. Tiếp theo đây, hãy để chúng tôi đồng hành cùng Tiểu Cúc, một đường đầy hoa!

Biệt hiệu không khả dụng DZ

Cúc Tịnh Y tồn tại đối với tôi như thế nào?

Là ánh nắng của ngày đông, là cứu rỗi trong hỗn độn.

Lần đầu tiên biết đến cô ấy là tháng 8 năm 2018, vô tình thấy tin tức Vân Tịch Truyện, tâm huyết dâng lên, xem một tập, không ngờ xem không thể dứt. Từ đó tôi yêu thích cô gái có đôi mắt biết nói này.

Có được phần yêu thích này, tôi bổ sung thêm tất cả phần công diễn của cô ấy khi còn trong nhóm, và những câu chuyện xoay quanh cô ấy trong những năm tháng bị tôi bỏ lỡ. Tôi luôn cho rằng bổ sung là cần thiết, khi đủ hiểu rồi mới có thể đem tình yêu bên ngoài khắc nhập vào xương cốt. Bắt đầu yêu thích nhan sắc là nông cạn, hòa vào xương máu mới là yêu.

Tôi cũng thường nghĩ, rốt cuộc trên người Cúc Tịnh Y có sức mạnh gì, có thể khiến người coi thường việc theo đuổi thần tượng như tôi không do dự mà quyết định theo đuổi cô ấy, yêu thương bảo vệ cô ấy, đồng hành cùng cô ấy, quan tâm cô ấy. Sau này tôi hiểu, là sự ấm áp từng cử chỉ, là sự theo đuổi lâu dài, là sự nhiệt tình mãi không bỏ, là sự nỗ lực âm thầm. Bất kể là điểm nào cũng đều là phẩm chất tốt đẹp mà bản thân vất vả tìm kiếm nhưng lại không dễ dàng có được.  

Hi vọng cậu có thể tiếp tục khỏe mạnh, vui vẻ trưởng thành, đừng để ý cái nhìn của người khác, thậm chí có lúc cũng không cần để ý cái nhìn của fans. Làm việc cậu thích, tôi chỉ hi vọng cậu vui vẻ. Sinh nhật vui vẻ, Cúc Tịnh Y, cô gái tốt nhất thế giới.

Cuối cùng lấy một câu quên mất đã đọc ở đâu đó làm lời kết:

“Cô ấy có gì tốt mà bạn thích cô ấy vậy?”

“Bạn không hiểu đâu, người được cứu rỗi trong quá trình này, rõ ràng là tôi mà.”

Real Me

Cúc Tịnh Y đối với tôi không chỉ là "thần tượng", không đơn thuần chỉ là sùng bài hay yêu thích. Câu chuyện giữa tôi và cô ấy dường như có cảm giác khoảng cách, nhưng dường như lại không có, không chỉ là khoảng cách giữa fan và thần tượng. Không biết mọi người liệu có gặp tình huống này hay không, trong giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời tôi, tôi đã gặp cô ấy, có nên nói cô ấy giống một tia sáng không nhỉ? Chiếu sáng cuộc sống tối tăm của tôi, cô ấy đã cứu tôi, một người sắp ngạt thở bởi những hoang mang bất an trong cuộc sống. Thật vui vì có thể yêu thích Cúc Tịnh Y, hi vọng cô ấy có thể bay càng cao càng xa, tôi cũng như vậy.

Người giới thiệu số 0618

Thật ra tôi thích định nghĩa "đồng hành" hơn là "theo đuổi thần tượng". Bắt đầu yêu thích Cúc Tịnh Y từ mùa hè năm 2016. Lúc vừa thi cấp hai xong tôi tình cờ xem được video vũ đạo của Cúc Tịnh Y, mắt liền sáng lên, từ đó không thể thoát ra.

Cô ấy đồng hành cùng tôi qua 3 năm cấp ba vừa dài vừa buồn tẻ, bài vở nặng nề, những kì thi liên tiếp, thành tích không như ý bao trùm cuộc sống cấp ba của tôi, mà mỗi tin tức về cô ấy đều là niềm bất ngờ ẩn giấu trong cuộc sống buồn tẻ của tôi, để tôi có thể dừng lại và hít thở. Tôi coi cô ấy là hình mẫu, sự kỉ luật, nỗ lực của cô ấy, yêu cầu nghiêm khắc đối với bản thân, khiến tôi kính phục, khích lệ tôi thoát ra vùng thoải mái. Đây có lẽ là định nghĩa "thần tượng".

Nói dài một chút, tôi là một trong số rất nhiều fans, cũng chứng kiến cô ấy từ nhà hát nhỏ bước lên sân khấu lớn Xuân Vãn, từ non nớt đến trưởng thành, từ thần tượng nhà hát đến ca sĩ, diễn viên. Cô ấy giống như chiếc hộp bí mật, bạn mãi mãi không đoán được bất ngờ tiếp theo cô ấy mang đến cho bạn là gì.

Đinh Tiểu

Bắt đầu lọt hố Tiểu Cúc từ những năm cuối cấp ba. Bài vở nặng nề, áp lực vô hình tạo nên cả năm cuối cấp của tôi, mà cô ấy là một tia sáng trong trong cuộc sống buồn tẻ của tôi. Khi đó cô ấy vừa thất bại trong tổng tuyển cử lần hai tiếp tục hướng tới vị trí thứ nhất trong tổng tuyển cử lần ba, vì thế mà cô ấy bỏ ra rất nhiều nỗ lực. Thời gian đó tôi cũng không ngừng tiếp nhận sức mạnh từ cô ấy, thi đại học xong có thể đến Thượng Hải tận mắt thấy cô ấy đội vương miện đã trở thành sức mạnh cổ vũ tôi vượt qua năm cuối cấp ba.

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã là năm thứ 5 tôi yêu thích cô ấy. Thật khó tin một người làm việc 3 phút như tôi lại có thể duy trì thời gian dài như vậy. Năm nay tôi sẽ tốt nghiệp đại học, bước ra xã hội, bắt đầu một chương mới trong cuộc sống, tiếp theo tôi sẽ mang theo sức mạnh cô ấy đã cho tôi và sự yêu thích của tôi với cô ấy để không ngừng nỗ lực, tạo nên những điều tốt đẹp nhất thuộc về mình. "Tin tưởng lẫn nhau, tự mình nỗ lực.", đây là sự hiểu ý không cần lên tiếng thuộc về chúng ta.

01.10.2015 – tương lai. Cảm ơn gặp gỡ, cảm ơn đồng hành. 



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TUẦN SAN THANH NIÊN BẮC KINH - CÚC TỊNH Y